Một con chim nhỏ chỉ lắc người biến đổi một chút đã biến thành một con cự thú hồng hoang.
Bản thể của nó rất lớn, dài mấy trăm mét, toàn thân là lông màu tím, hai cánh mở ra rất lớn, bốn phía quanh nó lưu chuyển ánh sáng màu tím.
Miệng nó rất nhọn, giống như một lưỡi dao bén.
Trên đầu còn có một cái sừng, trên sừng ấy cũng đang lưu chuyển minh văn thần bí, cái đuôi dài vươn cao giữa không trung, móng vuốt sắc.
Giang Cung Tuấn nhìn Nhị Nguyệt biến thân, cũng bị ngây ngẩn cả người, lẩm bẩm nói: “Đây là bản thể của Thôn Thiên Thú sao, tuy rằng thân hình khổng lồ, nhưng bộ dạng vẫn rất đẹp, hào quang màu tím lưu chuyển, ánh mắt huyễn mục nói không nên lời.
Giờ phút này, phòng phát sóng trực tiếp đã nổ tung.
“Đây là yêu thú gì vậy?
“Thân hình thật to lớn”
“Nhìn thấy không, trên cánh có mấy dòng chữ chuyển động, trên đầu cũng có.”
“Bình thường, những kẻ có minh văn dính vào người sẽ không dễ chọc”
Nhân loại chưa từng thấy qua Thôn Thiên Thú, không biết đây là yêu thú gì, chỉ từ ngoại hình mà đoán hình như là một con chim lớn màu tím, hoặc là một con phượng hoàng.
Mà một vài yêu thú sau khi nhìn thấy Thôn Thiên Thú, cho dù cách màn hình vẫn cảm giác được áp lực.
Chồn Vương cũng không khác gì chúng.
Cảnh giới của gã ta tuy đạt tới pháp cảnh, nhưng sau khi nhìn thấy Thôn Thiên Thú, gã ta ngay cả linh hồn cũng run rẩy, đây chính là cảm giác bị áp đảo đến từ sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/690114/chuong-1185.html