Giang Cung Tuấn muốn xem người tên Quan Thinh Lung này có thể giở trò gì. Quan Thinh Lung đã rời đi. Anh ấy đến nhanh mà rời đi cũng nhanh. Chỉ là lúc anh ấy đến không phải đi một mình mà đi cùng với một số người khác. Những người này đều là những cô gái trẻ mới gia nhập Thiền Viện cách đây sáu tháng trước. Du Huyền vừa nhìn là biết những người này là những người đã cùng cô ra bên ngoài trải nghiệm. Quan Thinh Lung trở về cùng với ba người phụ nữ, hầu như cả ba người phụ nữ này đều có thương tích trên người, chỉ có một số người bị nặng và một số người bị nhẹ hơn. “Mộng Thảo, Nguyệt Cầm, Thùy Hân” Nhìn thấy ba người tới, Du Huyền chủ động bước tới chào hỏi. Tuy nhiên, khi cả ba người họ nhìn thấy Du Huyền, dường như nhìn thấy một con quỷ vậy bất giác lùi lại phía sau kèm theo vẻ mặt phòng bị. Nhìn thấy cảnh này, linh cảm xấu trong lòng Du Huyền càng ngày càng mạnh. “Chúng tôi cũng vì sợ quá nên bèn đưa tiên dược cho cô ấy” “Sau khi trở về Thiền Viện, chính là nhờ anh Quan Thinh Lung đây đã giúp chúng tôi đòi lại công bằng và lấy lại tiên dược” “Đúng vậy”. “Câu chuyện là như thế.” Ba người mỗi người một câu, đổ hết mọi tội lỗi lên người Du Huyền. Du Huyền nghe xong run lên vì tức giận. “Không phải như thế này, không phải như thế này” Cô ta hét lên: “Sao các người có thể nói như vậy? Rõ ràng là Quan Thinh Lung đã ra tay với các
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]