Ngọc Mỹ sửng sốt, mấy giây sau, sắc mặt bắt đầu trầm xuống.
“Giang Cung Tuấn, anh cố ý lấy tôi làm trò đùa đúng không? Anh cho răng anh là ai, cường giả đệ nhất thiên hạ sao?”
“Tôi thật sự có cách”
“Được rồi, đừng lấy tôi làm trò đùa nữa.
Anh là đệ tử của trưởng lão Tiêu, nên tôi tôn trọng anh là khách. Anh mà làm bậy, đừng trách tôi không khách sáo”
Ngọc Mỹ hoàn toàn không tin lời nói của Giang Cung Tuấn.
Ngay cả ba cũng không thể làm gì ma khí đó, thằng nhóc Giang Cung Tuấn này làm sao có cách.
“Đêm khuya rồi, đừng ồn ào. Đây là núi Thông Thiên, có rất nhiều thị vệ. Nếu như anhbị coi là thích khách, đừng trách tôi không nhắc nhở anh” Ngọc Mỹ nói, xoay người rời đi.
“Tôi thực sự có thể”
Giang Cung Tuấn không kìm được vươn tay kéo Ngọc Mỹ lại.
Thế nhưng, thứ chào đón anh lại là một chưởng mạnh mẽ.
Giang Cung Tuấn kịp thời né đi, xuất hiện ở phía xa, vẻ mặt ảm đạm nói: “Thực sự không tin tôi sao?”
Ngọc Mỹ lạnh giọng nói: “Giang Cung Tuấn, không phải tôi không tin anh, mà là anh biết ma khí là gì không? Anh có biết ba tôi là ai không? Anh có biết sức mạnh của ba tôi không? Ngay cả ba tôi liên thủ với rất nhiều trưởng lão cũng không thể làm gì, nhưng anh lại nói anh có thể, anh xem tôi là con nít ba tuổi sao?”
Ngọc Mỹ không tin, Giang Cung Tuấn cũng không còn cách nào khác.
Vào lúc này, trong viện của tông chủ Minh Lam Tông Minh Lam Thánh Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/690064/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.