Trong Sơn Nguyệt đồ, Giang Cung Tuấn và Nguyệt Thành đang đánh nhau.
Lực lượng hai người va chạm nhau, dù cho thực lực Giang Cung Tuấn rất mạnh những vẫn thấp hơn Nguyệt Thành, so với lực lượng của anh vẫn có chút chênh lệch.
Nếu không dùng Nghịch Thiên đạp, anh muốn thẳng cũng rất khó khăn.
Nhưng mà anh cũng không định sử dụng Nghịch Thiên đạp.
Nghịch Thiên đạp là tuyệt học của Thượng Cổ Thần Viên Tộc, lúc trước bị Minh Lam Tông nhớ nhung, cũng vì vậy nên mới khiến cho nó bị thất truyền.
“Anh rất mạnh”
Giang Cung Tuấn nhìn Nguyệt Thành phía.
trước, nói: “Tôi không phải đổi thủ của anh”
Giang Cung Tuấn không có cậy mạnh.
Anh của bây giờ, lựa chọn che dấu thực lực.
Nguyệt Thành cũng mở miệng nói: “Tôi có thể cảm nhận được cậu còn chưa dùng hết toàn lực, cậu phát huy hết thực lực đánh với tôi một trận”
Giang Cung Tuấn nhàn nhạt cười, n‹ nói, tôi không phải đối thủ của anh, vừa rồi là tôi đã dùng hết toàn lực rồi, mục đích của anh đã đạt được rồi, không có việc gì nữa thì đi đi”
Giang Cung Tuấn không muốn ra tay.
Cho dù đánh bại Nguyệt Thành có thể trực tiếp đạt được tư cách đến khu vực trung tâm.
Nhưng mà, anh không cần.
Giang Cung Tuấn không muốn ra tay, Nguyệt Thành cũng không có cách nào.
Anh ta cũng không nhiều lời, trực tiếp xoay người rời đi.
Sau khi anh ta rời đi, Du Huyền bước đến, vẻ mặt nghĩ hoặc nhìn Giang Cung Tuấn, hỏi: “Anh Giang, sao anh không ra tay đánh bại anh ta luôn?”
Giang Cung Tuấn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/690047/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.