Sau khi Giang Cung Tuấn và Hứa Linh ăn tối cùng nhau thì Hứa Thanh liền rời đi.
Giang Cung Tuấn sờ lên khuôn mặt vừa bị hôn, trên mặt lộ ra vẻ bất lực, sau đó anh quay lưng bước đi. Tiền, bây giờ anh phải có tiền để đảm bảo có thể thuận lợi xây dựng nên Long Quốc.
Giờ đây, tiền ở các nước trên thế giới đều mất hết giá trị rồi, nhiều nước đều đã sử dụng vàng làm tiền tệ của họ.
Giang Cung Tuấn nghĩ đến kho báu do Độc Bộ Vân chôn giấu.
Kho báu này là số tiền tiết kiệm được trong suốt nửa đời người của Độc Bộ Vân và là số của cải ông ta có được nhờ việc lập ra tổ chức sát thủ. Phần lớn số của cải này là vàng.
Có được số vàng này, Long Quốc sẽ có thể cầm cự được một thời gian.
Giang Cung Tuấn đến tìm Độc Bộ Vân, kể cho ông ta nghe chuyện này và nhờ ông ta dẫn người đến Đoan Hùng để lấy vàng.
Sau khi thu xếp xong chuyện này, Giang Cung Tuấn đã đi suốt cả đêm đến núi Lâm Lang.
Khi anh đến được núi Lâm lang thì đã là sáng hôm sau.
Buổi sáng, dưới chân núi Lâm Lang. Giang Cung Tuấn bước tới, khi anh vừa xuất hiện liền bị Đệ tử của núi Lâm Lang phát hiện.
“Anh Giang, anh tới rồi”
“Anh Giang”
“Anh Giang”
“Ừ” Giang Cung Tuấn gật đầu, chào hỏi họ, nói: “Tôi đến đây để gặp tiền bối Bách Hiểu Sinh”
“Các chủ đang bế quan ở phía sau núi, anh đi đi.”
Lần này khi đến núi Lâm Lang, Giang Cung Tuấn không bị chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689982/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.