Dưới sự chỉ dẫn của Tổ Quỳnh, Giang Cung Tuấn đã vào bên trong thành rồi.
Thành phố này rất lớn, mặc dù Giang Cung Tuấn là chủ nhân của Tiên phủ nhưng đối với nhiều khu vực khác anh cũng không có cách nào tiến vào. Bởi vì thực lực của anh bây giờ chưa đủ, muốn nắm toàn bộ quyền kiểm soát Tiên phủ cần phải nâng cao cảnh giới. Mà phòng thời gian cũng là một khu vực anh không thể đi vào. Nhưng nhờ sự giúp đỡ của Tổ Quỳnh, anh có thể đi vào dễ dàng những khu vực như vậy.
Trong thành đều có một biệt viện riêng biệt, xung quanh là những bức tường cao vài chục mét, trên tường còn khắc những chữ cổ kỳ lạ, những dòng ánh sáng mê hoặc di chuyển một cách huyền bí. Trên khoảng không cũng có những chữ cổ thần bí đang xoay tròn.
Tổ Quỳnh dẫn Giang Cung Tuấn đến bên ngoài biệt viện, chỉ vào trong rồi nói: “ Đây là phòng thời gian, dựa vào năng lực bây giờ của cậu cũng không thể mở được phòng này”
Nói rồi, cô ta tùy ý vung tay. Trong tay huyễn hóa ra những ấn ký thần kỳ, những ấn ký này vẫn chưa đi vào bên trong phòng thời gian, nhưng lúc này, cửa lớn của biệt viện đã mở ra rồi.
“Đi đi, yên tâm mà luyện, tới thời hạn tôi sẽ kêu cậu ra”. Tổ Quỳnh nói “Được”. Giang Cung Tuấn gật đầu Anh cũng rất tò mò về căn phòng thời gian. Anh bước từng bước vào bên trong. Căn phòng này chỉ là một khối không gian trống trơn, phía trước có một căn phòng rất đơn sơ.
Tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689971/chuong-1042.html