Sáu năm là thời gian hòa bình duy nhất của người trái đất, Giang Cung Tuấn không muốn trong sáu năm này sinh vật ở Thương giới làm chuyện vớ vẩn, leo lên đầu lên cổ người trái đất.
Nhưng mà bây giờ anh chưa tự tin rằng mình có thể giết được những sinh vật đến từ Thương giới.
Bàn luận đơn giản xong, Giang Cung Tuấn liền rời khỏi hoàng cung Long Quốc. “Anh Giang”
Trần Vũ Yến đi theo anh nói: “Chỗ ở ba năm trước của anh đã bị hủy rồi, nhưng mà trái cây màu tím anh đặt ở quỹ bảo hiểm tôi vẫn đang giữ lại cho anh.”
Ba năm trước, Giang Cung Tuấn lấy được một trái cây màu tím vô cùng thần bí.
Nhưng mà lúc đấy anh còn đang luyện phượng nguyên nên chưa ăn, đến bây giờ vẫn chưa có cơ hội ăn.
“Đem đến đây cho tôi.” Giang Cung Tuấn nói.
“Được, chờ tôi một lúc.”
Tầm mười phút sau, cô quay lại, trong tay cô là trái cây màu tím, dù đã ba năm trôi qua rồi nhưng trái cây này vẫn trong suốt, sáng chói như thế.
Giang Cung Tuấn mang theo trái cây màu tím đến Thiên Sơn. Nơi này là rừng rậm từ nguyên thủy, cũng nằm trong địa bàn của Long Quốc.
Những nơi khác đã chặt cây xây nhà, đã đụng vào khai thác những nơi này vẫn giữ nguyên sự hoang vu, bởi vì Giang Cung Tuấn đã nói muốn lập phái Thiên Sơn ở đây, bởi vì câu nói này mà các lãnh đạo cấp cao của Long Quốc vẫn chưa đụng đến nơi này, để lại một rừng rậm nguyên thủy đúng nghĩa.
Giang Cung Tuấn đi tới đỉnh núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689922/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.