Năng lực lĩnh ngộ của Trần Vũ Yến thật sự quá mạnh, chỉ một thời gian ngắn như vậy đã lĩnh hội được tinh túy của Càn Khôn Quyết, đã có thể hấp thu linh khí Thiên Địa rồi.
Giang Cung Tuấn cũng kệ cô ta.
Anh cũng phải bắt đầu bế quan tu luyện rồi.
Bây giờ, chuyện ở Nam Cương Long Quốc đã được sắp xếp ổn thỏa rồi, không xuống núi thì tạm thời cũng không sao.
Trước khi bế quan, anh gọi điện thoại cho Đường Sở Vi ở thành phố Tử Đằng.
“Sở Vi, ông ngoại cho anh Phong Nguyên, anh định bế quan một thời gian, có thể là ba tới năm tháng, cũng có thể là một hai tháng. Ở khoảng thời gian này, nếu có chuyện gấp, gọi điện mà không ai nghe, em tới Thiên Sơn Quan ở Nam Cường tìm anh nhé.
Giang Cung Tuấn nói chỗ mình bế quan.
Trong điện thoại truyền tới tiếng của Đường Sở Vi: “Yên tâm đi, chỗ này của em không sao, em sẽ trông con cẩn thận, anh không cần lo lắng cho em đâu”.
“Ừ, vậy cứ thế nhé, anh cúp đây.”
Giang Cung Tuấn cúp điện thoại.
Sau đó, lấy Phong Nguyên ra.
Có hai cách luyện hóa Phong Nguyên.
Một là nuốt trực tiếp.
Hai là hấp thu, Giang Cung Tuấn không trực tiếp nuốt.
Anh lấy Phong Nguyên ra.
Phong Nguyên trôi nổi bên người, anh giơ tay ra, Phong Nguyên liền bay vào lòng bàn tay, ngay sau đó liền thực hiện Càn Khôn Quyết.
Lúc này, Phong Nguyên lóe lên ánh sáng màu máu.
Ánh sáng màu máu đi vào trong cơ thể Giang Cung Tuấn theo lòng bàn tay anh, đã biến thành nguồn năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689884/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.