“Em sẽ cùng đi với anh.”
Trong lòng của Đường Sở Vi lúc này cũng rất lo lắng cho an nguy của người nhà họ Đường.
Dù sao đi nữa thì đó cũng chính là người nhà của cô.
Hiện tại người nhà gặp nguy hiểm như vậy thì làm sao mà cô có thể không lo lắng cho được.
Giang Cung Tuấn lại nhanh chóng đỡ lấy cô sau đó nói: “Sở Vi, em đừng lo lắng, hiện tại em đang mang thai, rất nhanh sẽ đến lúc sinh, cho nên không thể bôn ba bốn phía được, em cứ ở trong thôn này yên tâm dưỡng thai, vài ngày nữa thì anh sẽ quay trở về”.
“Anh rể, chúng ta cần phải mau chóng đi thôi, nếu mà chậm thêm một chút nữa thì có thể cả ba mẹ, ông nội và các chú đều sẽ có thể mất mạng”
Vẻ mặt của Đường Tấn rất sốt ruột.
Nghe thấy vậy thì Đường Sở Vi khẽ nhíu mày.
Trong lòng của cô suy nghĩ.
Cô không biết là vào thời điểm lúc này tại sao nhà họ dường lại gặp chuyện không may.
Đây là do có người cố ý sắp đặt hay là chỉ do trùng hợp mà thôi?
“Sở Vi, đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu” Giang Cung Tuấn nắm lấy tay của Đường Sở Vị an ủi nói: “Thực lực của anh như thế nào, em còn không rõ sao? Cho dù là vẫn chưa đạt đến cảnh giới thứ chín nhưng cho dù chồng của em có phải chống lại cả cường giả ở cảnh bán thánh thì cũng chưa chắc phần được thắng bại”
“Em không phải lo lắng về thực lực của anh” Đường Sở Vi lo lắng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689838/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.