Giang Cung Tuấn tạm thời không dùng được Long Nguyên.
Bởi vì, anh không biết khi nào mình mới có thể tiến vào cảnh giới thứ chín.
Có lẽ mười năm, có lẽ mấy chục năm, cũng có thể mất cả trăm năm cũng không thể tiến vào.
Giang Vô Song cũng vui mừng.
Cô ta cũng không ngờ, mình cũng có thể có được một viên Long Nguyên, Dực vào thực lực của cô ta, thì không có tư cách để giành lấy Long Nguyên, nhưng dưới sự sắp xếp của Chiêu Tử Vương, ai cũng có phần, cô ta cũng lấy được một viên.
Viên cô ta lấy được nhỏ hơn của Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vì nhiều, nhưng, đối với cô ta đã đủ dùng rồi.
Viên Long Nguyên này, có thể khiến công lực của cô ta gia tăng.
Ít nhất cũng có thể bước vào cảnh giới thứ tám.
“Chồng ơi, sau khi trở về, anh định làm cái gì?”
Đường Sở Vi ở bên cạnh Giang Cung Tuấn, nắm lấy tay anh, nép vào trong lòng anh, còn đắc ý nhìn Giang Vô Song.
Như đang khoe khoang, Giang Cung Tuấn là của tôi, cho dù cô có cố gắng thế nào, cũng không thể có được Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn cười nói: “Em đã hồi phục, anh cũng không có mục đích gì cả. Sau khi trở về thành phố Tử Đằng, thì tìm một nơi không ai biết, bắt đầu sống ngày tháng của người bình thường đi”.
Giang Cung Tuấn đã suy nghĩ rõ rồi.
Anh muốn ẩn cư.
Bởi vì, bây giờ không còn chuyện của anh nữa.
“U”
Đường Sở Vị cười rạng rỡ.
Giang Vô Song cũng không nói nhiều, rất thức thời rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689827/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.