Nói một cách chính xác thì đúng là như vậy.
Nhưng, trong vở kịch ly hôn này, Giang Cung Tuấn cũng có lỗi.
Nếu như anh sớm nói thân phận của mình ra, vậy thì Đường Sở Vi cũng sẽ không ly hôn với anh.
“Sở Vi, ly hôn là do anh sai, không liên quan gì đến em. Lúc đó anh không làm lộ thân phận, là bởi vì kẻ thù của anh quá nhiều, ly hôn, chỉ là bảo vệ em, không muốn em bị kẻ thù bắt”
“Mà sau khi ly hôn, cũng là anh chủ động quay lại tìm em”
“Từ trước đến giờ, em luôn là một cô gái tốt bụng, là anh đã khiến em thất vọng”
Giang Cung Tuấn rất áy náy.
“Tôi nên tin anh, hay là tin bọn họ?” V Lúc này, Đường Sở Vi có chút mê man.
Cô không biết mình nên tin ai.
“Đúng rồi”
Cô nhớ lại, Bách Hiểu Sinh có đưa cho cô một ít máu.
“Sao vậy?” Giang Cung Tuấn thấy Đường Sở Vị kêu lên, không nhịn được hỏi.
Đường Sở Vị nói: “Sau khi anh đi, có một người đến tìm tôi, nói là có thể giúp tôi hồi phục trí nhớ. Người đó còn đưa cho tôi một chút máu tươi, đợi một chút, tôi đi lấy”
Nói xong, cô quay người rời đi.
Rất nhanh đã trở lại.
Trong tay cầm máu tươi mà Bách Hiểu Sinh đưa.
“Đây là của một người rất kỳ lạ đưa cho tôi, nói là nếu như tôi uống vào, thì có thể hồi phục trí nhớ, nhưng cũng có thể tôi sẽ chết”
Giang Cung Tuấn nhận lấy, nhìn cẩn thận, nhưng anh lại không nhìn ra gì cả.
Không nhịn được hỏi: “Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689794/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.