Võ Đang Trùng Linh, Giang Cung Tuấn có nghe qua.
Lúc trước anh đã nghe Thiên nhắc đến, đây là một nhân vật hai trăm năm trước, vẫn luôn ẩn thế, ngay cả thời điểm phái Thiên Sơn đánh giết rùa thần, ông ta cũng không xuất hiện, không ngờ bây giờ lại xuất hiện.
Mà Thiên nói, thực lực của Trung Linh rất mạnh, ít nhất cũng là ngũ thiên thể trở lên. Hơn nữa, võ công của anh ta lại cực kì cao thâm.
Một nhân vật luyện võ hơn hai trăm năm, dùng thời gian hai trăm năm, nghiên cứu một môn võ họ, nhất định có thể đạt đến cảnh giới mà người khác không thể tưởng tượng nổi.
Trừ phi, người này thật tầm thường.
Nhưng, nếu như là người tầm thường, thì cũng sẽ không thể tu luyện được đến cảnh giới này. Giang Cung Tuấn nhìn Trùng Linh.
Người này nhìn qua rất bình thường, thuộc về loại đứng trên đường phố cũng sẽ không thu hút sự chú ý của người khác.
Trùng Linh bước từng bước một đi lên võ đài.
Ông ta vác một thanh trường kiếm.
Đi đến vị trí cách Giang Cung Tuấn một trăm thước, trường kiểm trên lưng lập tức xuất ra khỏi bao, ông ta chính xác tiếp được trường kiếm.
Đây là một thanh trường kiếm nhìn qua rất bình thường, không có gì đặc biệt cả.
Người bình thường, kiếm thông thường.
Thế nhưng, lại dám khiêu chiến với Giang Cung Tuấn, thì nhất định không tầm thường.
“Giang thiếu hiệp, xuất chiêu đi”
Vẻ mặt của ông ta rất bình tĩnh, nhẹ giọng mở miệng, không thể nào thông qua nét mặt, phán đoán được trong lòng của ông ta bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689787/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.