Một năm rồi.
Anh tìm kiếm một năm rồi đều không tìm được tin tức của Đường Sở Vi. Ngay khi anh chết tâm, sắp từ bỏ, thì lại có được tin tức của Đường Sở Vi.
“Đại ca, thật đó. Em cũng thấy camera chụp được chị dâu, bây giờ đang ở nhà họ Đường” Ngô Huy nói.
Giang Cung Tuấn đến lời cũng kích động đến không nói lên lời, quay người đi luôn. Ngô Huy đuổi theo, nói: “Đại ca, em đưa anh đến nhà họ Đường nhé! “Được” Giang Cung Tuấn gật đầu.
Sau đó, dưới sự hộ tống của Ngô Huy, Giang Cung Tuấn đi đến nhà họ Đường.
Nhà họ Đường.
“Ông nội, ba ơi, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi”
Đường Tấn hoảng sợ chạy vào..
Lúc này, cả nhà đang vây quanh nhìn Đường Sở Vi ăn cơm.
Đường Thành Lâm đứng dậy, chống gậy, mắng: “Hò hét như vậy còn ra thể thống gì nữa chứ, không thấy Sở Vi đang ăn cơm sao?”
“Không phải”
Đường Tấn chỉ ra bên ngoài, nói: “Bên ngoài có nhiều xe quân sự đến lắm”
“Thật sao?”
Đường Thành Lâm vui vẻ.
Những người khác cũng đều đứng dậy.
Xe quân sự xuất hiện, chứng tỏ Giang Cung Tuấn đã trở về.
Cả nhà đều đi ra ngoài.
Chỉ còn một mình Đường Sở Vị một mặt ngơ ngác, dùng tay sờ đầu, lẩm bẩm: “Chuyện gì vậy, sao lại đi hết rồi?”
Cô đói chết rồi, không quan tâm nữa, tiếp tục ăn cơm.
Ngoài cửa một số xe quân sự xuất hiện.
Giang Cung Tuấn xuống xe.
Vừa xuống xe, đã nhìn thấy người nhà họ Đường đều đứng ở cửa lớn của biệt thự đợi mình, anh vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689769/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.