Từ nghìn năm trước đã không ngừng đột phá, không ngừng khiêu chiến các cao thủ dưới trường Chiêu Tử Vương, thực sự là người chỉ đứng sau Chiêu Tử Vương.
Cho dù là võ công bị xóa bỏ nhưng cũng là người đã sáng tạo ra Cửu Tuyệt Chân Kinh, đây tuyệt đối không phải người bình thường.
Ông ta để lại võ học, tất cả đều là thứ cao cấp nhất của nghìn năm trước.
Giang Cung Tuấn cũng có dự định học và luyện tập qua.
Nhưng mà lúc này anh lại không có thời gian.
Bởi vì một bộ võ học muốn luyện đến trình độ cao cần mất tới vài năm, thậm chí là mười năm, có khi còn phải lâu hơn nữa.
Đương nhiên đối với thiên tài là ngoại lệ.
Mà Giang Cung Tuấn lại không cho mình là thiên tài.
Anh hoảng hốt nghĩ, trước hết phải tới Thiên Sơn Quan đã.
Anh khoanh chân ngồi xuống đất chờ đợi.
Chờ đợi một lúc, Đường Sở Vị đã xuất hiện.
Mà lúc này ở Đoan Hùng, tại một nơi nào đó.
Nơi này là một khu rừng hoang tàn vắng vẻ, ở giữa có một ngôi nhà gỗ đơn sơ.
Trong nhà, một người đàn ông đang khoanh chân ngồi.
Ông ta là Giang Quốc Đạt.
Giang Quốc Đạt lúc này tuổi tác đã thay đổi không ít.
Công lực tăng cao, cảnh giới cũng tăng lên, sinh mệnh của ông ta theo đó mà tràn đầy, các tế bào sống khôi phục, bộ dáng nhìn qua có lẽ cũng khoảng bốn mươi tuổi.
Đây là cái tốt của việc luyện võ.
Công lực càng cao tuổi càng trẻ, cũng vì thế mà sống lâu hơn.
Giang Quốc Đạt sau khi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689716/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.