Thái độ của nhà họ Đường rất khác so với khi Giang Cung Tuần mới vào nhà họ Đường. Bây giờ anh như một vị thần. Nhiều người nhà họ Đường bước tới chào hỏi.
Giang Cung Tuấn chỉ gật đầu mang ý nghĩa tượng trưng, cũng không nói nhiều. Đường Sở Vi đưa anh đi vào biệt thự. Trong phòng khách của biệt thự, một vài chiếc bàn lớn đã được kế sẵn để phục vụ thức ăn.
Đường Thành Lâm chống nạng nói: “Mau lấy ra chai rượu mà ta giữ suốt ba mươi năm ra đây. Tối nay không say không ai được về.”
“Tôi hơi mệt, tôi sẽ không ăn nữa” Giang Cung Tuấn nhìn Đường Thành Lâm, sau vài lời liền xoay người trở về phòng.
“…” Cả nhà họ Đường đều bàng hoàng.
Những người này không kịp phản ứng cho đến khi Giang Cung Tuấn. lên lầu. Hà Sở Vi đến đúng lúc, kéo Đường Sở Vị hỏi: “Sở Vi, làm sao vậy? Giang Cung Tuấn có vẻ không vui?”
“Có lẽ anh ấy thực sự mệt mỏi” Đường Sở Vịnói: “Khoảng thời gian này anh ấy nhiều chuyện, đã nhiều ngày không ngủ ngon. Mọi người ăn cơm đi, con đi lên xem”. Đường Sở Vi cũng đi theo lên lầu. Bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn. Cả nhà Đường đều ngẩn ra.
Bọn họ chuẩn bị mấy tiếng đồng hồ chỉ để đón Giang Cung Tuấn, bây giờ Giang Cung Tuấn lên lầu nghỉ ngơi cũng không thèm ăn.
Trên lầu.
Đường Sở Vi đi tới, nhìn thấy Giang Cung Tuấn đứng trên ban công hút thuốc. Cô bỏ Tà Kiếm xuống, đi tới. Từ phía sau ôm lấy eo Giang Cung Tuấn, tựa đầu vào lưng anh.
“Chồng à, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689579/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.