Vách đá này dài hơn năm mươi mét, chiều rộng khoảng ba mươi mấy mét. Thoạt nhìn qua cũng không có gì khác những vách đá bình thường cả. Giang Thời nhìn vách đá, trên mặt lộ ra nét kích động.
Chỉ cần đánh vỡ vách đá này sẽ có thể đi sâu vào bên trong hang tuyết, gặp được rùa thần. Sau đó kéo rùa thần ra, giết chết xong sẽ có thể lấy được máu của nó.
Quan trọng hơn thể, theo như ghi chép trong bốn bức vẽ mà Chiêu Tử Vương để lại, bên trong cơ thể của rùa thần mấy ngàn năm tuổi có chứa mật rùa, ăn được mật rùa này thì công lực sẽ tăng cao.
Đến bước này rồi, vẻ mặt Trần Thanh Sơn cũng trở nên chăm chú. Ngàn năm rồi, ông ta không biết rùa thần có còn sống hay không. Không biết sức mạnh hiện tại của rùa thần như thế nào. Càng không biết được, với đoàn người học võ như này ở bên ngoài có thể giết được rùa thần không.
“Phù!”.
Ông ta hít sâu một hơi. Lập tức tiến đến vách đá. Nhảy người một cái đã ở phía trên đỉnh. Trên phía đỉnh là một phiên nham thạch trồi ra, ông ta vận chân khí trong người, chưởng một chưởng lên bề mặt trên của phiến đá.
Nham thạch bị thủng xuống. Ầm ầm ầm.Vào lúc này, vách đá có dấu hiệu sắp sụp đổ, bắt đầu rung lắc. Ngay sau đó, một vài hòn đá rơi xuống. Giang Thời nhìn thấy cảnh này, càng lúc càng kích động, trái tim cũng sắp nhảy luôn ra ngoài rồi, Nham thạch trên vách đá lăn xuống dưới, lộ ra một khuôn tranh được khắc đá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689544/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.