Có người đi theo, Giang Cung Tuấn cũng không còn cách nào khác, chỉ đành chờ thời cơ hành động.
Anh cũng không nói gì thêm, cầm hình kiếm lên xoay người rời đi.
Âu Dương Lãng liếc nhìn Tề Hải nói: “Theo sát”
“Vâng.”
Tề Hải gật đầu đi ra ngoài, đuổi theo Giang Cung Tuấn, hô lớn: “Cậu Giang, xe đã chuẩn bị xong, trên xe có chuẩn bị thực phẩm đủ dù mấy ngày, lên xe đi.”
Ông ta vừa nói vừa chỉ vào chiếc xe địa hình ngoài sân.
Giang Cung Tuấn đi tới, mở cửa rồi ngồi vào hàng ghế
Tề Hải thì ngồi vào buồng lái lái xe.
Ngọc Kiều và Nguyệt Kiều cũng ngồi ở phía sau, hai bên Giang Cung Tuấn.
Một người ôm lấy cánh tay Giang Cung Tuấn, một người tựa vào người anh, trông rất là thân mật. Sau khi xe chạy một hồi lâu, thì không thể đi được nữa. Tề Hải dừng lại, quay đầu nhìn Giang Cung Tuấn, chỉ
Giang Cung Tuấn cũng không thấy nói gì.
Tề Hải lái xe đi về phía phái Thiên Sơn. sau. vào một ngọn núi trước mặt, nói: “Ngọn núi phía trước tiên là núi Thiên Sơn, cũng là con đường duy nhất đến Thiên Sơn phải. Chúng ta cử đến đó chờ đi.”
“Ừm.” Giang Cung Tuấn gật đầu.
Con đường này anh biết, bởi vì anh đã từng đến phái Thiên Sơn bằng con đường này.
Cùng lúc Giang Cung Tuấn rời đi.
Tại thành phố Thiên Triều.
Sau một đêm giám sát điều tra, người trong Vương Thiên Điện cũng xác định được vị trí mà Giang Cung Tuấn và Hứa Linh gặp nhau, còn chụp không ít hình của biệt phủ
Trong khách sạn.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689522/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.