Có sự chỉ điểm của Giang Phùng, Giang Cung Tuấn đã luyện thành kiếm thứ nhất tầng thứ hai của Thiên Tuyệt Thập tam kiếm.
Điều này cũng có ý nghĩa, anh chính thức bước vào Lục Cảnh.
Tuổi này, thực lực này, cho dù là trong lịch sử, cũng là có thể được xếp danh hiệu.
Anh lại lần nữa cảm ơn Giang Phùng.
Giang Phùng hơi khoát tay, nói: “Được rồi, đi đi, có thời gian đến thăm hỏi tôi đây nhiều một chút là được."
Giang Cung Tuấn không nhiều lời, xoay người rời đi.
Một tháng này, anh đều ở sân sau của nhà họ Giang, ngay cả sân trước cũng không đi qua, anh cũng không biết một tháng này, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Vừa rời khỏi sân sau, đến sân trước, thì nghe thấy có tiếng tranh cãi.
Giang Cung Tuấn nghe tiếng nhìn lại. Sân trước, một căn phòng phía trước.
Nơi này tụ tập không ít người. “Giang Vô Song, cô xem thử việc mà cô làm đi?” “Coi thường gia quy, coi khinh gia pháp, thật sự là bị tộc tưởng nuông chiều đến vô pháp vô thiên, ngay cả việc lấy trộm bí tịch đều có thể làm ra được.”
Không ít người chỉ trỏ.
Mà một cô gái hai mươi tuổi, thân mặc đồ hưu nhàn đang quỳ trên mặt đất, cúi đầu, tóc dài màu đen buông trên mặt đất.
Giang Cung Tuấn hơi nhíu mày, đi qua, gọi: “Sao lại thế này?”
Nhìn thấy Giang Cung Tuấn đi tới, người nhà họ Giang đều hơi ngây ngẩn.
Chuyện Giang Cung Tuấn ở sân sau nhà họ Giang ở lại một tháng, người nhà họ Giang đều biết, cũng biết lão tổ nhà họ Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689461/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.