Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Cung Tuấn đến người còn chưa thấy đã bị điểm huyệt mất rồi.
Anh ngồi trên ghế, cơ thể không cách nào cử động được, anh nhìn khuôn mặt tràn đầy sự tức giận của Tiêu Dao Tử Phong và lạnh lùng nói: “Tiêu Dao Tử Phong, anh muốn làm gì thế?”
“Hừ”
Tiêu Dao Tử Phong hừ lạnh lùng một tiếng: “Mang anh ta đến Tây Cương cho tôi, bảo Giang Quốc Đạt đưa Giang Vô Song đích thân đến nhà Tiêu Dao ở Tây Cương nhận lỗi”
Giang Cung Tuấn chỉ cảm thấy có một cái trùm đầu màu đen trùm vào người mình, sau đó trước mắt tối đen như mực và không nhìn thấy thứ gì cả.
Anh cứ thế bị đưa đi.
Cao Mẫn Ngọc ngồi ở bên cạnh nhìn Tiêu Dao Tử Phong một cái, thấy anh ta vẫn còn rất tức giận nên bất giác khuyên nhủ: “Anh Tiêu Dao, xin đừng tức giận bởi vì không cần thiết.
“Cô thì biết gì chứ”
Tiêu Dao Tử Phong ngồi xuống và lạnh lùng nói: “Giới cổ võ giả hàng trăm năm qua ở nước Đoan Hùng không có minh chủ rồi, ở đại hội mấy tháng sau sẽ tuyển chọn ra minh chủ mới, tôi biết nhà Tiêu Dao bao nhiêu năm qua luôn rất khiêm tốn, gia tộc của tôi định sẽ liên kết với nhà họ Giang ở đại hội lần này xưng bá Đoan Hùng nhưng bây giờ lại gây ra nhiều chuyện như thế, mặt mũi nhà Tiêu Dao phải để ở đâu đây, cho dù nhà Tiêu Dao có trở thành đệ nhất gia tộc ở Đoan Hùng thì sau này bị người ngoài dị nghị sau lưng và biến nhà Tiêu Dao trở thành trò cười.”
Gia tộc cổ võ xem trọng danh tiếng hơn bất cứ thứ gì.
Bây giờ có kết thông gia hay không cũng không còn quan trọng nữa rồi.
Nhưng Giang Vô Song và Giang Cung Tuấn chắc chắn phải chết.
Vả lại còn phải Giang Quốc Đạt đích thân đến nhận lỗi.
Cao Mẫn Ngọc hỏi: “Nhà Tiêu Dao muốn xưng bá thiên hạ sao, thế tiếp theo kết thông gia với nhà họ Giang không thành thì nhà Tiêu Dao dự định làm thế nào đây?”
Tiêu Dao Tử Phong nói: “Tôi đã hỏi ý của bố rồi, bố bảo tôi hãy mang Giang Cung Tuấn trở về Tây Cương và bảo Giang Quốc Đạt dẫn Giang Vô Song đến nhận lỗi, đồng thời ông cũng sẽ mời các đồng đạo đến Tây Cương để Giang Quốc Đạt nhận lỗi với nhà Tiêu Dao trước mặt các cường giả của thiên hạ, đây cũng coi như là cho Nhà họ Giang một cái oai, cũng như ra oai cho người đời biết về sự chính thức ra đời của nhà Tiêu Dao”
Cao Mẫn Ngọc nở nụ cười hết sức rạng rỡ rồi đứng lên chúc mừng nói: “Mẫn Ngọc ở đây chúc mừng sớm việc nhà Tiêu Dao xưng bá Đoan Hùng, xưng bá thế giời và trở thành Vương của thế giới này”
Cô ta nịnh bợ một phen khiến tâm trạng của Tiêu Dao Tử Phong tốt lên rất nhiều rồi.
Anh ta đến thủ đô chính là vì việc kết thông gia.
Trước khi đến đây anh ta đã được cho xem trước tấm ảnh của Giang Vô Song, cô ta quả thực là đại mỹ nhạn khuynh nước khuynh thành và có thể gả vào nhà Tiêu Dao.
Nhưng bây giờ tâm trạng vốn tốt đẹp của anh ta đã bị Giang Cung Tuấn và Giang Vô Song phá hoại hoàn toàn rồi.
“Cám ơn cô Cao đã noi cho tôi biết những chuyện này, nếu không nhà Tiêu Dao vẫn còn bị lừa gạt, chắc chắn sẽ trở thành trò cười của giới cổ võ giả, tôi còn có việc bận nên xin cáo lui trước, tôi sẽ cảm tạ sau.”
Tiêu Dao Tử Phong không ở lại lâu đã quay lưng bỏ đi.
Sau khi rời khỏi nơi đó thì anh ta đã trực tiếp đến nhà họ Giang.
Còn Cao Mẫn Ngọc cũng đứng dậy đi về phía căn phòng đối diện và đẩy cửa phòng ra.
Trong phòng có một cái hố, trong đó đang nổi lửa đỏ rực.

- ---------------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.