Trên đường trở về, Giang Vô Song đã suy nghĩ cẩn thận quá trình mọi chuyện.
Không phải cô ta muốn ly gián quan hệ giữa Giang Cung Tuấn và Giang Thời, cô ta chỉ đang nói ra điểm đáng ngờ trong chuyện này.
Giang Cung Tuấn nghe xong lời cô ta nói cũng có chút mê hoặc.
Trong lòng anh vốn nghỉ ngờ, hiện tại lại càng không phân rõ.
Chợt nói: “Anh tin tưởng ông nội anh cũng giống như em tin tưởng Giang Quốc Đạt vậy, chuyện này đừng nói trước, chờ khi anh trở lại xuống dưới xem thử rồi lại nói tiếp.”
Cho dù trong lòng có nghỉ ngờ nhưng anh vẫn tin tưởng ông nội mình.
Đường Sở Ví lại lạnh lùng nhìn Giang Vô Song, cao ngạo nói: “Nói xong rồi sao? Nói xong rồi cô đi ra ngoài đi, tôi muốn triền miên với chồng tôi, lẽ nào cô muốn làm khán giả?”
Giang Vô Song không nhiều lời mà đứng dậy rời đi.
Sau khi cô ta rời đi, Đường Sở Vi mới hỏi: “Chồng, lẽ nào anh tin tưởng lời Giang Vô Song nói thật sao?”
Giang Cung Tuấn khẽ lắc đầu, anh không nguyện ý tin tưởng.
Trái ngược với Giang Vô Song, anh càng tin ông nội mình.
Chỉ là trong chuyện này thật sự có điểm đáng ngờ.
“Không nói những chuyện này nữa, hiện tại không còn sớm, em quay về phòng nghỉ ngơi trước đi, đợi lát nữa tổng thống lĩnh Văn Trường Phu sẽ tới, anh cần mượn ông ta vài thiết bị.”
“Em không đi”
Đường Sở Vi lập tức ôm lấy cánh tay Giang Cung Tuấn, cả người đã sắp rúc vào trong ngực anh, làm nũng nói: “Em mới không đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689408/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.