“Tôi…
Đường Sở Vi muốn nói nhưng lại thôi.
Cô muốn nói rằng cô đã có chồng và sẽ không ly hôn với chồng mình.
Nhưng cô không thể nói điều này.
“Tôi không có bất kỳ nên tảng tình cảm nào với Giang Cung Tuấn. Anh ấy được ông nội chọn để đến ở rể nhà họ Đường”
Khi cô nói điều này, Giang Cung Tuấn đã hiểu.
Anh đã biết tâm tư của Đường Sở Vi.
Tiếp theo, Đường Sở Ví nói rất nhiều.
Đó là tất cả những lời biết ơn.
Giang Cung Tuấn lại lơ đễnh.
Cả hai đã cùng nhau dùng bữa.
Sau bữa ăn, Giang Cung Tuấn nói: “Tôi đưa cô vê nhé?”
“Không, không cần đâu.” Đường Sở Vi lễ phép từ chối, nói: “Tôi…tôi sẽ tính đến chuyện ly hôn”
Nói xong cô đỏ mặt bỏ chạy.
Giang Cung Tuấn bị bỏ lại trong một mớ hỗn độn.
Giang Cung Tuấn nhìn bóng lưng rời đi của Đường Sở Ví, sờ sờ mũi: “Ly hôn…”
Anh cười nhạt, và không nói gì.
Anh lái xe trở lại tập đoàn Giang Long, thay quần áo, xé mặt nạ da người trên mặt.
Anh ngồi trên chiếc ghế trong phòng chủ tịch, hút một điếu thuốc, suy nghĩ.
Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.
Thoạt nhìn, là Ngô Huy đang gọi.
Trả lời điện thoại và hỏi: “Sao vậy, có chuyện gì thế?”
“Anh Giang, Quỷ Kiến Sầu đã kiểm tra ra tung tích của chiếc hộp cổ đã trôi dạt từ vùng Nam Cương đến thành phố Tử Đẳng”
“Tôi đến ngay đây”
Giang Cung Tuấn cúp điện thoại, lập tức rời khỏi tập đoàn Giang Long, chạy nhanh đến phòng khám Trần Tục của Ngô Huy.
Chiếc hộp cổ xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689112/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.