Sau khi Đào Thi mở miệng, không ai giơ bảng lên cả khiến ông ta vô cùng vừa lòng.
Vậy mà giờ phút này, lại có một giọng nói truyền đến, ông ta nhìn thấy người đang ra giá là Giang Cung Tuấn, nháy mắt, sắc mặt liên trở nên u ám.
Nhìn thấy Giang Cung Tuấn, một gương mặt mới, tuổi tác thì không tính là lớn.
Ông ta lạnh lùng cất giọng: “Cậu bé này, chẳng lẽ anh chưa nghe ta nói, rằng củ nhân sâm ngàn năm này ta muốn có sao. Anh có ý gì thế này, muốn đối nghịch với Đào Thi ta sao?”
Giang Cung Tuấn không hề quan tâm đến Đào Thi.
Đây là nhân sâm ngàn năm, anh phải có được để đưa cho Đường Sở Ví.
Trên bục bán đấu giá.
Phương Thanh Tâm nhìn Đào Thi, sắc mặt cũng trầm đi.
Cô biết Đào Thi, ông ta là một người cực kỳ khó chơi, hơn nữa y thuật cũng cực cao không thua kém ông cô chút nào hết.
Lúc này Đào Thi đã đứng ra nói ông ta phải có củ nhân sâm ngàn năm này, chắc chắn củ nhân sâm này không thể được bán ra với một cái giá tốt.
Bây giờ lại có Giang Cung Tuấn đứng ra ra giá.
Cô cũng nhìn thấy người đứng bên cạnh Giang Cung Tuấn là Đường Sở Vi.
Cô khá ngạc nhiên.
Đây không phải là Đường Sở Vi của nhà họ Đường sao?
Cô cũng không biết rốt cuộc Đường Sở Vi này có lai lịch như thế nào, nhưng lần trước ở bữa tiệc sinh nhật Lâm Hân, ông nội cô cực lực bảo vệ, giữ gìn cho Đường Sở Vi.
Đối mặt với Đào Thi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689095/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.