Đường Sở Vi “Ba, người tặng lễ vật thật sự là cậu Giang chứ không phải cậu Ngụy sao?” Hà Diệp Mai hỏi lại lân nữa.
Bà ta vẫn cảm thấy, người đưa sính lễ là Ngụy Trình, chứ không phải là người Đường Sở Vi cứu mười năm trước.
Đường Thành Lâm hút tẩu thuốc, gật: “Ừ, đúng là cậu Giang, xem ra, đây chính là do người nhà họ Giang mà Sở Vi cứu vào mười năm trước tặng, đây đúng là tặng cho Sở Vi”
“Cháu, cháu không thể nhận” Đường Sở Vi vội vàng mở miệng.
“Nhận, sao lại không nhận được chứ.” Đường Tấn lập tức đứng ra, cầm chìa khóa xe Ferrari bản limited ở bên trong, nói: “Mặc kệ anh ta là cậu Ngụy hay là cậu Giang, tặng cho Sở Vi, chính là tặng cho nhà chúng ta.”
“Em đang làm cái gì vậy, bỏ xuống mau”
Đường Lăng quát lên nói: “Chuyện còn chưa có rõ ràng đâu, sao có khả năng là tặng cho Sở Vi được, đây là tặng cho Mỹ Oanh nhà anh.”
“Cháu nói láo” Hà Diệp Mai hét lớn: “Đây là tặng cho Sở Vi, đồ này chúng ta sẽ mang đi.”
“Thím mới nói láo, ai chẳng biết Sở Vị đã lập gia đình, ai lại ngu như vậy, tặng sính lễ xa hoa như vậy. Đường Mỹ Oanh đứng ra.
Người một nhà, vì chuyện của sính lễ, lại bắt đầu ồn ào lên.
Giang Cung Tuấn đau đầu.
Chuyện này lớn lắm sao?
Sao lại âm ï không dừng được như vậy chứ?
Anh xoay người bước ra khỏi phòng.
Đường Sở Vi nhìn, cũng ngán ngẩm, cô biết rõ, Giang Cung Tuấn chắc chản đã tức giận.
Cô muốn ra ngoài đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689063/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.