Đường Tấn và Ngô Mịch lái chiếc Maserati mới mua đi ra ngoài một vòng rồi quay về. 
Mở cửa bước vào nhà, ngay tức khắc nhìn thấy cảnh tượng này. 
Hai tay Hà Nhược Loan ôm lấy cánh tay Giang Cung Tuấn, cả người vẫn dính vào trên người anh, bộ dạng kia rất thân mật. 
“Các người, các người?” Đường Tấn kinh hãi hô lên. 
Bước đến, ngừng một lát rồi mắng to: “Hay cho mày Giang Cung Tuấn, mày ăn bám nhà họ Đường, dùng đồ nhà họ Đường, nay chị tao không có nhà thì mày lại đùa giỡn với cô gái khác sau lưng chị tao” 
“Còn em nữa. Nhược Loan, em… sao em có thể làm ra chuyện như vậy, đây là anh rể của em mà?” 
Hà Nhược Loan cũng chỉ đang đùa giỡn với Giang Cung Tuấn. 
Cô ấy không ngờ Đường Tấn lại trở về nhanh như vậy. 
Cô ấy kịp thời buông Giang Cung Tuấn ra, sắc mặt đỏ bừng, cúi đầu giải thích: “Anh… anh họ, chuyện không phải như anh nghĩ đâu.” 
“Thế như vậy là sao?” 
Đường Tấn mảng: “Đều đã như thế rồi mà còn không phải cái gì nữa? Nếu chúng tôi không trở lại, hai người có phải cởi quần áo ở đây luôn rồi không?” 
Giang Cung Tuấn không ngờ mọi chuyện lại như thế này. 
Tuy nhiên, anh cũng không giải thích quá nhiều. 
Ngô Mịch đi tới, ngồi trên sô pha, nghiêm mặt nhìn hai người rồi mảng: “Nhược Loan, cô thật là không biết xấu hổ, nhìn cô hiền lành như vậy, tôi còn tưởng cô là người biết giữ liêm sỉ, không ngờ lại phóng đãng như thế. Ngay cả anh rể họ của mình cũng… 
Còn nữa, khẩu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689023/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.