Bây giờ đã là mười một giờ đêm rồi Hôm nay, Đường Sở Vi đã đi dạo cùng với Lâm Hân cả buổi chiều Cô tìm mọi cách để nghe ngóng về danh tính của người đàn ông đeo mặt nạ quỷ.
Nhưng, Lâm Hân lại nói răng cô ta không biết Hôm nay, cô cũng hốt hoảng cả ngày.
Đêm đã khuya.
Cô nằm ở trên giường.
Nhớ lại những chuyện đã qua Mười năm trước, cô đi chơi ở vùng ngoại ô cùng với bạn học và chơi ở bên sông, Đột nhiên họ nhìn thấy một ngôi biệt thự ở đãng xa đang bốc cháy, khi họ chạy đến thì cô đã nghe thấy tiếng kêu cứu đau thương từ trong biệt thự truyền ra.
Do dự một lúc, cô đã lao vào đám cháy và cứu được một người ra ngoài.
Sau khi cứu người đó ra ngoài thì người này đã nhảy xuống sông.
Mạch suy nghĩ chuyển chỗ khác.
Lần trước tại tầng cao nhất của khách sạn Tử Đẳng.
€ô bị Tiêu Chinh ép lên sân khấu đấu giá và Tiêu Chinh đã dùng một con dao vạch vào mặt của cô.
Cô tuyệt vọng, bất lực, muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.
Đúng lúc cô đang tuyệt vọng thì một người đàn ông đeo mặt nạ quỷ xuất hiện.
Cho dù như thế nào thì cô cũng không thể quên được cảnh này.
Cô không thể nào quên được một đôi tay mạnh mẽ đã bế cô lên, kéo cô thoát ra khỏi từ trong tuyệt vọng và bất lực.
Tuy nhiên, ngay sau đó cô liên bất tỉnh.
Những chuyện xảy ra sau đó cô đều không biết gì cả.
“Lâm Hân nói, người đàn ông đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689002/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.