Đường Lăng là cháu đích tôn của nhà họ Đường, anh ta bị đánh, cả nhà đều nói giúp anh ta. Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều chỉ trích Giang Cung Tuấn, thậm chí còn liên lụy tới cả nhà Đường Bình. Đường Sở Vi lại bị mắng té tát, nào là sao chổi xui xẻo, đủ lời nói khó nghe vang lên. Cũng có người yêu cầu thu hồi cổ phân của Đường Bình.
Thấy mọi người đều giúp mình, Đường Lăng vô cùng đắc ý liếc Giang Cung Tuấn, ngẩng cao đầu như thể đang nói, mày chỉ là một con chó của nhà họ Đường mà dám đánh tao, đúng là không biết điều. Đường Thành Lâm cũng tức giận. Đây là cuộc họp gia tộc, Giang Cung Tuấn chỉ là người ở rể mà lại dám đánh con cháu dòng chính của nhà họ Đường.
Giang Cung Tuấn còn chưa nói gì thì Hà Diệp Mai đã đánh lên đầu anh, cả giận nói: “Thằng khốn này, còn không mau quỳ xuống”
Giang Cung Tuấn lạnh mặt, chẳng những không quỳ mà còn đá lên người Đường Lăng, khiến anh ta bay ra xa hai mét, bị đâm cho lăn quay, ngã trên sàn nhà kêu rên đau đớn.
“Cung Tuấn..” Đường Sở Vi hoảng sợ, vội kéo Giang Cung Tuấn, sau đó cô khom lưng muốn quỳ xuống xin lỗi. Giang Cung Tuấn lại kéo cô đứng dậy.
“Thằng vô liêm sỉ!” Đường Thành Lâm giận dữ đập tay lên bàn, đứng dậy quát: “Đúng là coi trời bằng vung! Từ giờ trở đi, mày không còn là con rể nhà họ Đường, cút đi cho tao!”
“Mau nói xin lỗi đi!” Đường Sở Vi không ngừng kéo góc áo Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/688958/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.