Giang Cung Tuấn nhún vai: “Sao lại vì anh?
Anh chỉ là trẻ mồ côi; sao lại quen biết với nhân vật lớn như Diệp Hình?”
“Xí, anh đừng vờ vịt nữa. Nội Kinh Các của anh là sao?”
Giang Cung Tuấn giải thích: “Anh nào có thể ở Nội Kinh Các. Nội Kinh Các là của một người bạn cùng viện mồ côi với anh, cậu ấy ra nước ngoài, biết anh không có chỗ ở nên cho anh sống ở đó để trông nhà giúp”
“Thật hay giả thế?” Đường Sở Vi nghi ngờ.
“Đương nhiên là thật. Sao hả? Chẳng lẽ Nội Kinh Các không phải của anh thì em sẽ ly hôn với anh à? Thì ra em thực dụng như vậy!”
“Không có đâu!” Đường Sở Vi chu môi: “Anh chữa lành cho em, giúp em có một cuộc sống mới, em đã gả cho anh thì chính là vợ anh. Anh nghèo cũng không sao, sau này em nuôi anh!”
“Sở Vị, tớ sai rồi, tớ thật sự sai rồi!”
Đúng lúc này, một người phụ nữ xông tới nhào lên mui xe. Mái tóc cô ta rối bời, khuôn mặt sưng vù, chắc là bị đánh. Cô ta chính là Ngô Gia Huệ. Sau đó Trần Lập cũng đi tới kéo tóc Ngô Gia Huệ, đập đầu lên mui xe khiến cô ta choáng váng.
“Con phò này, đều tại mày nên tao mới bị đuổi việc! Tao giết chết mày!”
“Anh Giang..” Ngô Huy lên tiếng.
Giang Cung Tuấn giơ tay lên: “Chuyện nhỏ thôi, đừng để ý. Đi đi”
“Chồng ơi, chuyện này..” Thấy Ngô Gia Huệ bị đánh đến mức trán chảy máu, Đường Sở Vi lo lắng hỏi: “Sẽ không xảy ra vấn đề chứ?”
Giang Cung Tuấn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/688938/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.