"Không vội......"
Phượng Quan Hà dối lòng nói, ánh mắt hơi hạ xuống, vô thức nhìn bộ ngực trắng lộ ra ngoài của cô.
Ngoài trời đang là đầu đông nhưng nhiệt độ trong phòng không hề thấp. Tần Nguyệt Oánh vừa tắm xong, trên người chỉ mặc một cái áo ba lỗ khoét sâu ngực và một cái quần lót, cả người tràn đầy xuân sắc mà không tự biết, cô ở nhà quanh năm nên đã quen ăn mặc tự do.
Vừa rồi nhìn cô ăn kem không có cảm giác gì, nhưng hiện tại Phượng Quan Hà lại không biết nên hướng mắt đi đâu.
Đang thẫn thờ thì trên môi chợt lạnh lẽo, anh cũng hợp tác liếm kem nhưng ánh mắt lại si ngốc nhìn chằm chằm cô, não không thể nhận biết được mùi vị.
Anh luôn ghi nhớ hình ảnh đẹp đẽ của vợ mình, nhưng chỉ cần đối diện với cô thì hình ảnh ấy lại trở nên méo mó biến dạng.
"Anh suy nghĩ kỹ rồi hẵng nói," Tần Nguyệt Oánh giận dỗi liếc anh một cái, "Sang năm em định sinh con, có khi mấy năm nữa không còn muốn sinh đâu?"
"Năm sau?"
Phượng Quan Hà hơi chần chờ, anh còn cho rằng kế hoạch của vợ ít nhất cũng phải qua năm năm nữa.
"Sang năm mang thai rồi sinh, vậy sẽ có một em bé tuổi rắn...... Chồng thích con tuổi rắn không?" Tần Nguyệt Oánh cũng có chút xấu hổ, cúi đầu khuấy ly kem.
"Rất, rất tốt...... năm sau có thể anh cũng được điều chuyển về."
Hai tai Phượng Quan Hà nóng bừng, anh ngồi xếp bằng trước người cô. Hai người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3731128/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.