Sảnh khách sạn vào thời gian này rất tẻ nhạt.
Có người đến, nhân viên lễ tân hơi giật mình rồi đứng thẳng người và nhanh chóng nở nụ cười chuyên nghiệp.
Mặc dù đã đổi sang quần áo thường và tóc bị ướt nhưng cô ta vẫn nhận ra đây chính là anh quân nhân được mời đến cuộc họp của công ty hồi chiều.
Đương nhiên là vì bộ quân phục lục quân thật sự quá nổi bật, hơn nữa hai người các anh trông đều rất đoan chính, làm cho khách sạn bọn họ được một trận bàn luận rôm rả.
Hai cô đồng nghiệp chuyển đến từ khách sạn quốc doanh cũ là những người có kinh nghiệm đã bí mật tiết lộ với cô ta: Nhìn huân chương và tuổi tác thì hai người này đều có tương lai rất hứa hẹn...
Tiếc là bữa tối vừa kết thúc thì một người trong số họ đã đi mất.
Trong khách sạn chỉ còn một người nên nhân viên lễ tân không khỏi lén lút nhìn anh mấy lần.
Người đàn ông cao to cúi đầu tìm kiếm trong túi và thản nhiên đặt đồ trong tay lên quầy.
Đó là một túi giấy McDonald's có mùi dầu rán bánh, bên cạnh là mấy cốc kem lắc, một túi nilon đen đựng đầy thứ gì đó được buộc chặt và để trong túi giấy, lễ tân dù đã thấy nó nhiều nhưng vẫn kinh ngạc đến líu lưỡi —— đây thật sự không phải số lượng mà một người thường có thể dùng hết!
Dựa theo điều khoản miễn trừ trách nhiệm, cô ta mỉm cười nhắc nhở, "Thưa anh, phòng hai giường của chúng em chỉ chứa tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3715601/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.