Ban đầu hai người vốn định ngồi nói chuyện một lúc, từ từ mơn trớn, tắm chung rồi triển khai một cách thong thả... Nhưng Tần Nguyệt Oánh cảm thấy từ lúc mình bước vào phòng thì sự tình đã có dấu hiệu lệch hướng, bây giờ bọn họ làm vậy lại càng khó cứu vãn hơn.
Dưới quần anh cương cứng, anh duỗi chân chen vào giữa hai chân cô rồi thuần thục ấn vào. Vải sợi hơi cứng cọ vào âm hộ khiến nơi đó khó chịu.
Hiện giờ... anh vẫn chưa biết dưới áo khoác của cô là gì. Tần Nguyệt Oánh nghĩ đến cảnh bị anh phát hiện mà ngượng ngùng.
Nếu mọi chuyện xảy ra từng bước theo đúng kịch bản của cô thì mặc như vậy cũng không quá đột ngột, nhưng như bây giờ thì...
Cô còn đang bối rối thì bàn tay nhỏ đã bị người đàn ông nắm lấy rồi chậm rãi sờ nắn, một lúc sau Phượng Quan Hà mới hỏi: "Nhẫn đâu?"
Tần Nguyệt Oánh nghẹn họng, cúi đầu không có gì để nói.
Không phải sắp lên giường sao? Ai không biết khéo còn tưởng anh sắp cầu hôn đấy.
"Em uống rượu với ai?" Phượng Quan Hà ôm eo cô rồi nâng cô lên một chút, còn mình thì cúi xuống để hai người gần nhau hơn.
Vấn đề này rất quan trọng với anh.
"Bùi Chí!" Tần Nguyệt Oánh kêu lầm rầm vì bị anh cọ, "Bố mẹ anh ta đi ăn ngoài, anh ta không có chìa khóa nên muốn về muộn một chút, vậy nên em mời anh ta đi ăn tối uống rượu rồi hỏi mấy chuyện trong quân doanh."
Phượng Quan Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3625141/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.