Chương trước
Chương sau
Tác giả: đâm hai lỗ với sự góp mặt của đạo cụ, nghẹt thở, lên cơn sốt

==

"Đây là cái gì?" Phượng Quan Hà chọc dương vật giả bằng ngọc vào mặt nàng, nhàn nhạt nói, "Chẳng trách không chịu cho ta lên giường, thì ra Oánh Oánh có dự định khác."

"Không phải ngươi cũng lên rồi đây sao?" Tần Nguyệt Oánh thấy hành động của hắn rất kỳ quặc, nàng chẳng qua chỉ thấy giường quá nhỏ, nếu hai người nằm chung thì sẽ khó tránh xảy ra những chuyện khó tả. Giống như hiện tại, nhìn xem ——

Sớm biết thế này nàng đã không để hắn đạt được mục đích!

Nàng thấy xấu hổ khi bị hắn đùa bỡn nên ban nãy thậm chí còn tát hắn một cái, nhưng bây giờ nàng đã không còn đủ tự tin như vậy nữa, đôi mắt hồ ly nhỏ cũng trốn tránh hắn.

Hơi thở của hắn lại gần hơn, có thứ gì đó lạnh lẽo chạm vào mặt nàng, chính là dương vật giả kia. Tay người nọ chỉ hơi dùng sức đã khiến nàng phải nghiêng đầu nhìn về phía hắn.

Tần Nguyệt Oánh vừa ấm ức lại tức giận.

"Sao lại làm vẻ mặt đó, ai ép buộc gì ngươi?" Phượng Quan Hà áp lên môi nàng, "Đã nói yêu ta thì phải đối xử tốt với ta."

"Ta nói yêu ngươi khi nào!"

"Vừa nãy."

Tần Nguyệt Oánh bực mình, vội đưa tay đẩy môi hắn ra, không muốn để ý tới hắn.

"Ngươi đã đánh ta thì cũng nên xoa cho ta đi chứ, phải không?" Phượng Quan Hà hơi cau mày, dùng thân dưới thúc nhẹ vào nàng.

Hành động này đã nhắc nhở Tần Nguyệt Oánh rằng bọn họ đang làm chuyện thân mật nhất. Thật ra nàng đã đủ thỏa mãn rồi, nhưng nam thân trên người thì vẫn chưa có dấu hiệu muốn phóng thích dục vọng —— không quan tâm việc nàng có yêu mình hay không, trước nay hắn vẫn luôn làm nàng hài lòng trong chuyện chăn gối.

Nghĩ vậy, nàng mềm lòng đưa tay xoa xoa chỗ vừa bị mình đánh. Nhiệt độ truyền đến tay cao như đốt, Tần Nguyệt Oánh hơi bất ngờ, nàng lại sờ trán hắn, sờ xong càng cảm thấy không ổn.

Nóng quá, hình như hắn đang sốt cao. Ban nãy nàng chìm đắm trong dục vọng nên không cảm nhận được, nhưng giờ tỉnh táo lại mới nhận ra mỗi nơi trên cơ thể hắn chạm vào nàng —— ngay cả vật còn chôn trong nàng cũng nóng đến đáng sợ.

Chắc chắn với thể lực của mình thì hắn rất ít khi sinh bệnh. Có thể do trước đó phải ở trong cung, mấy ngày liền không được nghỉ ngơi tử tế, lại bị đám người hỗn tạp đó làm cho phát bệnh, đã vậy còn dầm mưa cả đêm...

Tần Nguyệt Oánh đột nhiên đau lòng, đối với nàng anh hùng đầu đội trời chân đạp đất cũng chỉ là một nam nhân người trần mắt thịt. Hơn nữa vừa rồi khi hắn bảo nàng xoa cho mình, dáng vẻ trông thật đáng thương......

·

Nhưng rồi sự thương xót của nàng đột ngột chấm dứt khi Phượng Quan Hà nhân cơ hội này hôn nàng lần nữa.

Dương vật giả không biết đã bị hắn vứt đi đâu, hắn hôn nàng như thể đã ủ mưu từ lâu, chỉ chờ nàng phân tâm.

Lưỡi của hắn nóng bỏng, cách hôn vẫn như trước, tàn bạo và quyết liệt công thành chiếm đất, đầu lưỡi không ngừng quấn lấy nàng và tiến vào trong, đó không phải hành động câu dẫn mà là tiếng kèn báo hiệu trước khi giao phối.

Tần Nguyệt Oánh tránh né đẩy hắn ra, muốn hỏi hắn rốt cuộc có biết mình nóng đến mức nào rồi không, nhưng hai tay nàng lại bị hắn giữ lấy, cả bả vai cũng bị ấn xuống giường. Phần giữa hai chân nàng đã được mở rộng, lỗ sau cũng được đút kỹ nên có thể dùng mà không gặp trở ngại nào, điều đó khiến con chó hoang càng hưng phấn lao lên như điên.

Tiếng rên rỉ mắc kẹt lại trong cổ họng, nàng khó nhọc dùng mũi hít thở dồn dập, chiếc giường nhỏ rung lên kẽo kẹt. Nếu nghe kỹ sẽ phát hiện trong mớ âm thanh ấy còn có tiếng cọ xát sàn sạt thô ráp, giống như nữ nhân trên giường - nó đã phải chịu đựng đến cực hạn. Tần Nguyệt Oánh nhận ra điều gì đó, nàng nhìn lên đầu giường với đôi mắt phượng ngấn lệ, chợt phát hiện một khe nứt nông ở góc cột...

Giường sắp sập.

Trong mắt nàng xẹt qua một tia hoảng sợ, nhưng sức nàng lại không đọ được với nam nhân trên người, sự hoảng loạn nhanh chóng biến thành tuyệt vọng. Răng môi hai người khăng khít nên nàng phải dùng mũi hít khí, chẳng bao lâu sau đã cảm thấy khó thở. Cảm giác nghẹt thở liên tục kéo đến khiến nàng như rơi xuống biển sâu, không còn cảm nhận được bất cứ thứ gì xung quanh ngoại trừ dương vật nóng bỏng kia...

Nàng bất giác siết chặt, rồi lại siết chặt......

Nam nhân phía trên khẽ rên lên rồi lại đâm vào nàng càng hăng hơn. Dương vật tím sẫm nóng bỏng hung dữ xuyên xỏ khe thịt đỏ hỏn, không biết thương hoa tiếc ngọc mà chỉ ra sức đâm thọc nàng đến chết. Hai mắt Tần Nguyệt Oánh mờ đi, nước bọt trong miệng đều bị nam nhân nuốt hết, âm hộ tịch mịch trống trải chảy đầy nước, trộn lẫn với tinh dịch của hắn chảy ra ngoài nơi hai người giao hợp rồi chảy xuống giường, hòa cùng nước mưa thành một bãi hỗn độn.

Vẻ mặt hiện giờ của nàng chắc hẳn rất phóng đãng phải không?

Không biết từ lúc nào ba cái lỗ trên người dùng để hầu hạ nam nhân đều đã bị hắn kiểm soát, chỗ nào cũng bị đánh dấu bằng mùi của hắn. Không biết chừng đến thời khắc cuối nam nhân giống như chó hoang này còn tiểu vào đâu đó...

Tim Tần Nguyệt Oánh đập nhanh, những liên tuởng bẩn thỉu dâm đãng ấy khiến nàng đột nhiên hưng phấn. So với sự sung sướng mà dương vật mang đến cho nàng thì chút khó thở và cảm giác lo lắng kia dường như chẳng là gì. Nàng bỗng cảm thấy cứ chết đi thế này dưới thân hắn cũng cam lòng.

·

Cơ thể nàng lâng lâng bồng bềnh như được đặt lên mây. Đột nhiên môi huyệt trơn trượt chạm vào một thứ lạnh lẽo.

Cảm giác đáng sợ đó nhanh chóng trở nên rõ ràng nhưng cũng chẳng giúp ích được gì. Dương vật giả bằng ngọc dài gần bằng mặt nàng đã hoàn toàn vùi sâu vào âm hộ nhỏ phía trước dưới sức đẩy của nam nhân —— hắn thậm chí còn tàn nhẫn đâm mạnh một cái.

Món đồ lạnh ngắt không chút co giãn ấy tàn nhẫn kéo căng âm đạo, chọc vào trong hoa tâm và phá vỡ tử cung, cuối cùng ma xát vách tử cung mỏng manh một lúc rồi mới dừng lại.

Lạnh quá, khác hẳn dương vật cắm trong lỗ đít. Đáng sợ nhất là bao dương vật của nàng trước giờ chỉ dành cho một người, hắn cũng luôn nâng niu nó khi dùng, hiếm khi dùng cả hai cây một lúc như muốn cắm rách nàng thế này.

Đôi mắt phượng đẫm lệ của nàng bỗng trợn trừng, trong lòng như đang âm thầm gào thét. Nhưng đôi mắt trắng dã ấy dù mở to đến đâu cũng chỉ tăng thêm mùi vị phóng túng, hạ lưu cho khuôn mặt nàng khi lên cao trào.

Phượng Quan Hà lại rất biết chọn thời điểm mà dừng việc chuyển động lại, buông môi nàng ra.

"Ưm...... ha......"

Há miệng hít thật sâu, khi ý thức quay về Tần Nguyệt Oánh mới nhận ra mình không phải đang ở trên mây.

Mưa bụi lạnh lẽo rơi xuống nhưng cơ thể lại nóng lên, cảm giác bị tước đoạt mất khoái cảm lập tức ập đến. Nàng mở to mắt, hai tay vô thức bám lấy cánh tay nam nhân chống bên cạnh mình, dường như rất sợ điều sắp xảy ra. 

"Sao vậy, mèo nhỏ dâm đãng, muốn phun rồi à?" Phượng Quan Hà khẽ cười, hắn nhận ra nàng đã phụ thuộc vào mình đến mức không thể tách rời, lúc này dường như nàng đã hoàn toàn khuất phục, "Chổng mông lên rồi phun, một cái bồn chứa tinh nên dùng tư thế hèn hạ đó mà phun."

Phải vậy không? Tần Nguyệt Oánh cảm thấy phò mã nói rất vô lý. Nhưng cơ bắp rắn chắc của hắn dưới tay lại khiến nàng thấy an tâm tin tưởng.

Hơn nữa hắn đã cho nàng ăn dương vật lớn nên chắc hẳn cũng là một người tốt phải không?

Nghĩ vậy, nàng quyết định nghe theo lời hắn, đôi chân nhỏ run rẩy dẫm lên giường, cố gắng nâng chiếc eo nhỏ lên......

Đó thực sự là một tư thế khiếm nhã, hoàn toàn không phù hợp với địa vị của công chúa hoàng gia, dáng vẻ quả thật giống như một con chó cái bị ngoạm cổ kéo lê trên đường rồi dang chân trong góc tối nào đó để thụ tinh.

Nhưng ánh mắt nàng vẫn không thể giấu được sự hưng phấn.

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.