Vài ngày sau, Tần Nguyệt Oánh đúng như dự đoán nhận được khẩu dụ của Hoàng Thượng triệu vào cung yết kiến.
Nàng biết người đó nhiều lịch trình, nhưng nàng cũng lâu lắm rồi không được hít thở không khí bên ngoài phủ tướng quân, bởi vậy trên đường vừa đi vừa dừng lại, ê a lần chần mãi, so với thời gian bọn họ thỏa thuận thì......
Tới muộn hai tiếng.
Chờ khi nàng lê bước tới cửa Ngự Thư Phòng thì vị vua đứng đầu đất nước đã tức giận đến mức khói bốc đầy đầu.
Vừa bước vào phòng, một quyển tấu chương đã nện thẳng xuống bên chân nàng.
"Tần Nguyệt Oánh, ngươi không có cảm giác về thời gian hả?!" Hoàng đế bệ hạ cả ngày nhìn sổ sách nên cũng thấy choáng váng hoa mắt, "Có biết vì sao trẫm truyền ngươi vào cung không?"
Uy long mênh mông cuồn cuộn, dù bị ngăn cách bởi một cánh cửa dày nhưng mấy tiểu thái giám canh phòng bên ngoài vẫn không khỏi run rẩy.
Tần Nguyệt Oánh còn không thèm nhìn tấu chương kia mà chỉ lẳng lặng cúi đầu hành lễ.
"Hoàng Thượng chắc đã sớm điều tra mọi việc rõ ràng, Hoàng Thượng đã biết còn hỏi làm gì?"
Nàng tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống, gác chân lên, tự nhiên như được mời đến uống trà.
Đám ảnh vệ dưới tay hắn cũng đâu trong sạch gì, hắn ra vẻ cho ai xem?
"Vậy hả? Vậy ngươi giải thích tử tế cho trẫm xem, mấy ngày qua ngươi ra vào sòng bạc làm gì?"
Tần Nguyệt Oánh hoàn toàn không để tâm đến dáng vẻ của hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619738/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.