Đêm nay định sẵn là một đêm không ngủ với nhiều người.
Ví như Phượng Quan Hà không thể ngủ được.
Xong việc, hoặc nói cách khác là sau khi hắn thực hiện được mục đích của mình.
Hắn nằm bên cạnh nữ nhân mà mình luôn tâm niệm, thẫn thờ nhìn lên màn giường.
Bốc đồng, thật sự quá bốc đồng.
Tối nay hắn cùng nàng làm loạn một trận như vậy, bừa bãi khắp nơi không ai thu dọn, mà sáng mai hắn đã phải đi rồi, phải làm thế nào cho phải đây?
Hắn...... hắn đã rất kiềm chế rồi.
Nếu không kiềm chế thì e rằng căn phòng này và nàng sẽ càng rối loạn hơn.
Nữ nhân bên cạnh thở nhè nhẹ ra tiếng.
Hắn nhất thời chóng mặt, nhìn lên trên màn giường một hồi mà chỉ thấy đầu càng choáng hơn.
Gấm đỏ, viền hoa mẫu đơn, chỉ tơ vàng, ở giữa là một đôi cá chép......
Tại sao lại là phong cách dùng cho đêm tân hôn?
Hắn hoảng hốt ngồi dậy nhìn chiếc chăn mỏng bên dưới.
Một đôi vịt uyên ương đang nghịch nước!
Hắn có chút khó tin.
Phượng Quan Hà đưa tay sờ lên hoa văn tinh xảo thêu trên đó.
Tay chạm phải một đống dịch thể.
Hắn xấu hổ rút tay về.
Thậm chí nó còn rất chân thực.
Nhưng như vậy có ý gì?
Oánh Oánh của hắn, vào nửa đêm của một ngày bình thường lại dọn ra bộ chăn gối chỉ dùng khi động phòng?
Không, cũng không thể nói là một ngày bình thường.
Chính xác mà nói thì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619712/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.