"Ta hỏi ngươi, những lời đó là ai dạy ngươi nói?”
Vẻ mặt Tần Nguyệt Oánh mờ mịt nhìn hung khí dính đầy tao thủy treo giữa háng hắn, đang nổi giận đùng đùng chĩa vào nàng.
“… Lời gì?” Nàng giả ngu giả ngơ.
“Oánh Oánh không phải đã nói, sắp bị ta cắm thành cái bao cho dương vật sao?” Phượng Quan Hà lạnh lùng nói.
Hắn ở trong quân doanh lăn lộn mười năm, người ở đó nói chuyện trước giờ không kiêng kỵ, khi nói ra những lời này, hắn căn bản không thấy xấu hổ.
Quả nhiên, tiểu mỹ nhân nằm trên giường xấu hổ đỏ bừng mặt. edit by Lạc Rang
Nàng ấp úng nửa ngày, miệng không nói nên lời.
“Nói!”
“Là… là đọc thoại bản.”
Trong lòng Phượng Quan Hà nhất thời nhẹ nhõm không nói nên lời.
Đọc trong thoại bản…tốt hơn là nam nhân khác dạy cho nàng.
Có điều, lần đầu hắn nghe nói còn có loại thoại bản viết những thứ như vậy?
“Ngươi… sau này không được nói về mình như vậy, nghe chưa…”
Tính khí này của Oánh Oánh thật sự làm hắn……
“Vì sao?” Tần Nguyệt Oánh không vui.
“Ngươi là trưởng công chúa, sao có thể thiếu tự trọng như vậy?” Phượng Quan Hà chỉ hận sắt không thể rèn thành thép.
“Chẳng lẽ phò mã không thích sao? Lúc ta nói như vậy, dương vật lớn bên trong Oánh Oánh đập càng mạnh hơn,” Tần Nguyệt Oánh chớp đôi mắt nhìn hắn, “Oánh Oánh còn tưởng, muốn bắn bên trong… A! Ngươi làm gì vậy!”
Nàng nói được một nửa, người đã bị Phượng Quan Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619687/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.