Chương trước
Chương sau
"Ta hỏi ngươi, những lời đó là ai dạy ngươi nói?”

Vẻ mặt Tần Nguyệt Oánh mờ mịt nhìn hung khí dính đầy tao thủy treo giữa háng hắn, đang nổi giận đùng đùng chĩa vào nàng.

“… Lời gì?” Nàng giả ngu giả ngơ.

“Oánh Oánh không phải đã nói, sắp bị ta cắm thành cái bao cho dương vật sao?” Phượng Quan Hà lạnh lùng nói.

Hắn ở trong quân doanh lăn lộn mười năm, người ở đó nói chuyện trước giờ không kiêng kỵ, khi nói ra những lời này, hắn căn bản không thấy xấu hổ.

Quả nhiên, tiểu mỹ nhân nằm trên giường xấu hổ đỏ bừng mặt. edit by Lạc Rang

Nàng ấp úng nửa ngày, miệng không nói nên lời.

“Nói!”

“Là… là đọc thoại bản.”

Trong lòng Phượng Quan Hà nhất thời nhẹ nhõm không nói nên lời.

Đọc trong thoại bản…tốt hơn là nam nhân khác dạy cho nàng.

Có điều, lần đầu hắn nghe nói còn có loại thoại bản viết những thứ như vậy?

“Ngươi… sau này không được nói về mình như vậy, nghe chưa…”

Tính khí này của Oánh Oánh thật sự làm hắn……

“Vì sao?” Tần Nguyệt Oánh không vui.

“Ngươi là trưởng công chúa, sao có thể thiếu tự trọng như vậy?” Phượng Quan Hà chỉ hận sắt không thể rèn thành thép.

“Chẳng lẽ phò mã không thích sao? Lúc ta nói như vậy, dương vật lớn bên trong Oánh Oánh đập càng mạnh hơn,” Tần Nguyệt Oánh chớp đôi mắt nhìn hắn, “Oánh Oánh còn tưởng, muốn bắn bên trong… A! Ngươi làm gì vậy!”

Nàng nói được một nửa, người đã bị Phượng Quan Hà lật lại ấn dưới thân.

“Tao huyệt của ngươi không phải thích bị bắn sao? Thành toàn cho ngươi!”

Lỗ hậu nhỏ ướt át còn chưa hồi phục sau đợt xuất tinh, lại bị dương vật nóng bỏng xâm nhập.

Tần Nguyệt Oánh ghé vào trên giường, eo bụng kề sát nệm giường, bị Phượng Quan Hà ngồi trên người hung hăng thọc cắm, trong phòng rất nhanh liền vang lên âm thanh thân thể va chạm dâm mĩ.

Tư thế này rất khác so với những lần trước, quy đầu cương cứng dường như đẩy sát hơn vào tử cung. Chẳng mấy chốc nàng đã bị đâm đến chảy nước mắt, miệng rên rỉ khe khẽ, bộ dạng thật thảm thương.

Nhưng Phượng Quan Hà đã hoàn toàn miễn dịch với dáng vẻ này.

“Oánh Oánh không phải thích làm cái bao cho dương vật sao? Bao cho dương vật chính là để nam nhân cưỡi dưới thân thọc cắm, nhớ rõ chưa?”

Tần Nguyệt Oánh nức nở lắc đầu, theo sự lên xuống của nam nhân, hột le cũng ma xát khăn trải giường, khoái cảm tê dại cả trước và sau đồng thời đánh lên não bộ, nàng sướng đến mức nói không nên lời.

Phượng Quan Hà nhìn dáng vẻ dâm đãng này của nàng, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, chợt nở nụ cười.

“Không phải Oánh Oánh nói mình là con điếm nhỏ chuyên hầu hạ tướng quân sao? Ta sẽ đem Oánh Oánh nhốt trong doanh trại. Ban ngày luyện binh, ban đêm cưỡi Oánh Oánh. Sau khi bình định, Oánh Oánh sẽ vác cái bụng lớn ra ngoài. Tất cả đều biết Oánh Oánh hàng đêm giạng rộng chân chịu đụ trong doanh trại của ta, đi ngủ với cái âm hộ ngậm dương vật và tinh dịch của tướng quân, không khác gì đám gái điếm trong trại, Oánh Oánh nói có phải không?"

Hắn vừa dứt lời, chợt thấy lỗ hậu kẹp dương vật kịch liệt co rút.

Là bị hắn nói đến hưng phấn.

Phượng Quan Hà cắn răng, vỗ nhẹ lên mông nàng.

“Dâm tiện, dương vật sắp bị ngươi bóp gãy rồi!”

Tấm lưng trắng tuyết xinh đẹp trước mặt khẽ run lên, Phượng Quan Hà không thấy mặt nàng có chút mất hứng lật người nàng lại, kéo hai đùi nõn nà của nàng ra rồi đút vào từ phía trước.

Cặp vú trắng nõn căng tròn nảy tưng tưng trước mắt, Phượng Quan Hà hoa cả mắt, lại vỗ vào cặp vú đó.

Tiểu mỹ nhân đã sớm bị hắn cắm đến thần chí không rõ, hắn nhìn sắc mặt nàng: “Sướng không?”

Tần Nguyệt Oánh gật đầu rồi lại lắc đầu, sự bối rối của nàng khiến người ta không hiểu nổi nàng muốn nói gì.

“Nói!” Bàn tay to đánh vào đùi nàng, dương cụ đang ra vào giữa mông liền dừng lại.

“Ô ô...muốn… muốn nữa……” Tần Nguyệt Oánh mê loạn lắc mông, mị thịt vô thức hút chặt dương vật tím đen.

Nàng tùy ý để nước mắt động tình cùng nước miếng chảy ra, biểu tình chật vật lại dâm đãng nào có giống người ngày thường cao ngạo rụt rè?

Phượng Quan Hà chậc một tiếng, đầu óc nàng đã bị hắn hoàn toàn cắm hỏng rồi.

Cũng không trách được hắn. Vốn dĩ hắn đều nghe lời nàng, là chính nàng bảo hắn chỉ nghe “một ít”.

“Tự ôm chân lên.”

Tần Nguyệt Oánh ngoan ngoãn nghe lệnh của hắn, đôi tay ngọc ôm chặt bắp đùi, nỗ lực bẻ chân ra lớn nhất có thể, ánh mắt nhu mị lại ngoan ngoãn, lẳng lặng nhìn hắn.

“Oánh Oánh thật ngoan.”

Phượng Quan Hà bị nàng nhìn đến tâm mềm nhũn, giơ tay xoa môi âm hộ trơn trượt cùng hột le nhỏ của nàng.

Cặp vú ngọc phập phồng càng dữ dội hơn.

Hắn không chút chậm trễ quỳ xuống giường, dùng đôi tay to nâng vòng eo mảnh khảnh của nàng lên, treo eo nàng giữa không trung, quy đầu hướng vào lỗ mật sau của nàng, tiến vào.

Hậu huyệt giờ cũng thành thục như âm hộ ngập nước phía trước. Hắn không nghĩ nhiều nữa, sau vài động tác đưa đẩy bắt đầu tăng tốc đụ mạnh, lỗ hậu hết mở lại đóng.

“Nhẹ… sắp... sắp đâm chết Oánh Oánh…”

Tiếng rên rỉ yếu ớt dâm lãng của nữ nhân lọt vào tai hắn, kèm với tiếng nước phốc phốc khi dương vật nhấp vào lỗ. Hắn di chuyển dữ dội đến nỗi đôi chân ngọc không thể bám chặt, mềm nhũn treo bên hông tinh tráng của hắn, lên xuống cùng nhịp độ cơ thể của cả hai.

Phượng Quan Hà cúi đầu nhìn qua, dịch dâm từ miệng âm hộ không ngừng chảy xuống nơi hai người giao hợp, còn lẫn cả tơ máu nhàn nhạt, đọng lại trên dương vật đang không ngừng xỏ xuyên lỗ hậu.

Phượng Quan Hà nhìn mà hai mắt đỏ ngầu.

Ba năm, đây là lần đầu tiên của bọn họ.

Eo tê dại muốn bắn, hắn thả chậm tốc độ, dùng lực sâu nhất và mạnh nhất đâm vào bên trong nàng.

Mỗi lần dương vật đi vào, nữ nhân trước người hắn lại tràn ra một tiếng rên yêu kiều.

Hắn nhịn không được bắt lấy tay nàng, mười ngón tay đan vào nhau.

Còn lo sẽ bị nàng giãy ra, may mà không có.

Hắn nhìn sâu vào hàng mày và mắt nàng, như thể đây là thời khắc rất quan trọng.

Tần Nguyệt Oánh cũng nhìn hắn.

Vẻ mặt nàng mơ hồ, lẩm bẩm nói: “Phò mã…… Không cho phò mã đi, ở lại hầu Oánh Oánh.”

Phượng Quan Hà không nói lời nào, nhìn đôi môi đỏ mấp máy. edit by Lạc Rang

Nàng nhấp môi, có chút oán trách phò mã không đáp ứng như trước, lại nói: “Oánh Oánh rất thích……”

Rất thích bị phò mã đâm.

Lời này còn chưa kịp nói xong, nàng chợt thấy dương vật cắm trong cơ thể kịch liệt rung động, theo đó là từng đợt chất lỏng nóng bỏng, mãnh liệt bắn về phía lỗ huyệt nhỏ của nàng.

Trong cơn hoảng loạn, nàng nhận ra đó là cái gì, tay chân cố gắng chạy trốn.

Eo bị người ta chế trụ.

Bàn tay kia vung lên, bế nàng lên ấn trước ngực.

Hạ thân nổi lên từng đợt ngứa ran, căng đầy, hai chân nàng còn quấn lấy eo hắn, bị phò mã ấn trong ngực bắn!

“Đừng… không cho……”

Dương vật như đang nghiền nát vách thịt, bụng nàng sưng lên, khuôn mặt đẫm nước mắt vì bị khoái cảm kích thích.

Nàng vô thức ôm lấy eo hắn.

Nàng chưa từng biết vòng eo của phò mã lại mạnh mẽ như vậy.

Thảo nào có thể xuất tinh nhiều như vậy, bụng nàng đầy tinh dịch bị dương vật hắn chặn lại, sự căng trướng khiến nàng cảm thấy mình như một cái bồn, chức năng duy nhất là chứa tinh dịch đặc quánh mà hắn xuất ra.

Sâu trong tử cung ngứa ngáy, nàng vặn eo, vô thức cọ sát hột le sưng to lên cơ bụng rắn chắc của hắn.

Nàng cũng sắp tới rồi, còn thiếu một chút……

Chỉ cần phò mã yêu thương nàng thêm một chút, nơi nào cũng được……

Đột nhiên, cằm của nàng bị một bàn tay to nâng lên.

Mặt hai người rất gần, một nụ hôn rơi xuống khóe môi nàng.

Cả người Tần Nguyệt Oánh run lên, trong lòng tràn ngập một cảm giác khó tả.

Một làn nước trong veo từ nơi hai người giao hợp ào ạt tuôn xuống.

Nàng cứ như vậy đạt tới cao trào.

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.