Chương trước
Chương sau
"Ha... đâm nhẹ...đâm nhẹ thôi..."

Trong nháy mắt, lỗ hậu non nớt chưa trải mùi đời đã bị dương vật nam nhân cứng nóng xỏ xuyên.

Tần Nguyệt Oánh bị cú đâm này đỉnh đến mức nước miếng tràn ra, lỗ hậu vô thức muốn kẹp chặt dương cụ, ép hết nùng tinh ra, chợt nhớ hắn bắt mình thả lỏng, hậu huyệt lại gian nan co rút từng đợt, mông liền ăn mấy bạt tay.

Nàng phảng phất nghe thấy phò mã ở phía sau nói gì đó, khi thì mắng nàng dâm đãng, khi thì mắng nàng là kỹ nữ, Tần Nguyệt Oánh nghe không rõ, chỉ cảm thấy phò mã giờ phút này nói gì cũng đúng, nàng vặn vẹo eo, muốn ăn sâu thêm thứ đem lại vui sướng cho mình kia.

Quá thô, nàng thực thích, dương vật thô kệch kia có thể vuốt đến từng tấc thịt mềm bên trong, mạch máu cùng gân xanh dữ tợn gồ lên nghiền ép vách thịt trơn nhẵn, nơi bị cắm tê dại, vừa thư sướng lại ngứa ngáy.

Cảm nhận được dương vật của phò mã đang đút vào cơ thể mình, so với thủ dâm còn mang lại nhiều khoái cảm hơn.

Bọn họ có phải đang... giao hợp? Đây gọi là viên phòng sao? Chẳng lẽ cứ như vậy cùng người kia ở bên nhau, cả đời không rời......?

Không biết, cũng không muốn nghĩ, nếu biết bị phò mã đụ là mùi vị này, nàng đã sớm......

Dương vật đút trong lỗ huyệt khẽ giật, Tần Nguyệt Oánh thỏa mãn hít một hơi.

Nhất định đã lấp đầy, lần này so với lần trước còn sâu hơn, quy đầu tròn trịa thô to dường như đã xuyên qua tầng tầng vách thịt nghiền nát hoa tâm mỏng manh.

Đó là nơi nàng không thể tự chơi đến, chỉ có phò mã...chỉ có phò mã có thể giúp nàng......

Chờ khi đã thích ứng, dương vật thô cứng bắt đầu nhẹ nhàng khuấy động di chuyển trong lỗ huyệt.

Khoái cảm cũng theo đó truyền đến, từng chút một xâm lấn não bộ nàng.

Tần Nguyệt Oánh mặt đầy nước mắt, khóe môi cũng treo sợi nước miếng.

Giờ phút này nàng mới thật sự ý thức được, nàng đang bị nam nhân đụ cắm.

Lỗ huyệt bé nhỏ của nàng đang ngậm lấy dương vật dưới háng phò mã thấp hèn, mút một cách thèm thuồng thích thú.

Bàn tay to đỡ eo nàng rời đi, hai chân nàng tê dại vì bị thọc cắm, suýt chút nữa không chống đỡ nổi, nhưng nàng vẫn cố hết sức nhấc mông lên đón lấy dương vật nhịp nhàng xuyên xỏ vào trong. 

Trưởng công chúa tôn quý cao ngạo đã phải trả giá cho sự khiêu khích của mình, chảy nước miếng ưỡn mông, vẻ mặt sung sướng ti tiện, bị nam nhân đụ cắm như một con điếm trong kỹ viện.

Nam nhân vòng tay qua trước vuốt ve bụng dưới của nàng, hơi dùng sức, nàng bị hắn ôm lên từ phía sau, tấm lưng trắng nõn mềm mại áp vào lồng ngực rắn chắc của hắn.

Khoảnh khắc da thịt chạm nhau, cả người Tần Nguyệt Oánh run rẩy, dương vật vì tư thế này dường như càng đâm sâu hơn.

Vậy mà vẫn chưa vào hết? Rốt cuộc còn bao nhiêu?

Cảm giác này khiến nàng sợ hãi lại hưng phấn, đầu nam nhân áp vào nàng, môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên âu yếm mỗi tấc da thịt trên cổ nàng, mái tóc rối khẽ cọ nhẹ khiến nàng ngứa ngáy.

Nàng không khỏi nhớ tới mấy ngày trước ngủ chung cùng phò mã, hắn cũng giống như con chó nhỏ cọ vào người nàng, dụ dỗ nàng đồng ý rất nhiều chuyện.

Thì ra hai thân thể dán vào bên nhau là cảm giác an tâm như thế này.

"Phò mã......" Ánh mắt Tần Nguyệt Oánh mê ly, thì thầm gọi một tiếng.

"Ừm," nam nhân đáp lại nàng, "Oánh Oánh thoải mái không?"

Trên người hắn còn khoác bộ trường bào đỏ thẫm, nàng cúi đầu nhìn ống tay áo làm từ lụa cùng gấm Tứ Xuyên thượng hạng trên tay hắn.

Vỗ vỗ tay hắn, khóc không ra nước mắt: "Quan phục ướt thì phải làm sao?"

Phượng Quan Hà cười, cánh tay cứng như sắt ôm lấy nàng, không để nàng trượt xuống khỏi người mình. Bàn tay to mang theo vết chai mỏng thô ráp vuốt ve trêu chọc vùng bụng trơn mượt của nàng, một tay lần xuống xoa bóp hột le nhô cao kia.

"Oánh Oánh thật nhiều nước, bên trong mông nhỏ cũng ngập nước." Hắn nhẹ nhàng đẩy hông, "Lát nữa ta mang theo nước dâm của Oánh Oánh đi làm việc được không?"

Nàng bị hắn sờ soạng như vậy, lại bị những lời tục tĩu khiêu khích, nước trong âm hộ nhỏ chảy ra càng dữ dội, dâm thủy nhớp nháp chảy dọc theo miệng âm hộ đến chỗ hai người giao hợp, chảy xuống cả hai túi tinh nặng trĩu, cuối cùng nhỏ giọt tưới ướt cả nệm dưới chân.

Tần Nguyệt Oánh mê mang nhìn tơ vàng trên tay áo hắn.

"Ngươi như vậy... ngươi cứ làm xằng làm bậy như vậy, chờ bị quân pháp luận tội đi..."

Nàng xấu hổ đến mức không dám quay đầy, căn bản không nhận ra sự bỡn cợt trong lời Phượng Quan Hà.

Chỉ là không nghĩ tới, thuận miệng nói một câu như vậy, lại khiến tâm can nam nhân phía sau nàng hoàn toàn bị lấp đầy.

Phượng Quan Hà trầm mặc hồi lâu, há miệng thở dốc, vài lần muốn nói mà không nên lời.

Cuối cùng hắn nói:

"Được, vậy ta không cần chức quan này nữa. Chỉ cần Oánh Oánh thích, ta có thể mặc bộ đồ này đụ người mỗi ngày."

Nói xong, hắn liền cảm nhận được nữ nhân bị mình giam trước ngực càng run rẩy hơn, hắn lại véo mạnh hột le nhỏ phía trước, lỗ huyệt bọc dương vật càng co bóp chặt hơn, tựa như muốn hút cả túi trứng dái của hắn vào trong.

Tim hắn đập loạn xạ, ấn eo nàng xuống từng chút một tiếp tục thâm nhập.

Ba năm, hắn rong ruổi bên ngoài hành quân đánh giặc, dù là hạ nóng hay thu lạnh, sương tuyết bao phủ, nhiều lần cận kề cái chết, nhưng chưa bao giờ nhận được một lá thư nhà từ nàng.

Nhưng hiện tại, trong lúc làm huyệt, nàng vẫn lo nghĩ đến con đường làm quan của hắn!

Hắn không biết mùi vị trong lòng mình là gì, nên vui hay nên buồn.

Hắn chỉ biết, nếu chuyện này làm nàng vui, nếu có thể làm cho phu thê bọn họ tâm càng thêm gần, vậy chính là việc hắn nên làm.

Làm thật triệt để!

"A... sao còn......"

Nữ nhân bị hắn ôm trước người nức nở, tựa hồ rất bất mãn.

Phượng Quan Hà khẽ cười một tiếng.

"Oánh Oánh, mới vào một nửa."

Tấm lưng trắng nõn xinh đẹp trước mắt hắn run lên, thanh âm Tần Nguyệt Oánh run run.

"Chờ đã... đầy rồi... đừng..."

Dương vật vẫn bất chấp tiến vào, con ngươi Phượng Quan Hà đỏ ngầu, trơ mắt nhìn lỗ hậu nhỏ hẹp cắn nuốt hơn nửa dương cụ thô đen tráng kiện.

Mau vào đi, một cú là có thể nhét kín bên trong nàng...

Lỗ huyệt nhỏ mềm mại kẹp chặt lấy hắn, không chịu mấp máy chút nào.

Phượng Quan Hà cắn răng: "Oánh Oánh, để ta đi vào!"

"Hức... đừng mà, Oánh Oánh không chịu nổi... đáng sợ quá..."

Nàng lại bị hắn đụ phát khóc.

Có điều, trưởng công chúa lần đầu nếm trải tình dục không biết rằng, tiếng khóc vào lúc này tuyệt đối sẽ không đổi lấy sự thương hại của nam nhân.

Cái mông sưng đỏ lại ăn thêm hai cái tát, khi nàng đau, eo nhỏ lại vô thức nhếch lên cao.

Sau đó bị mạnh mẽ xuyên xỏ đến tận cùng.

===

Tác giả: Đây là bản cập nhật tuần này, bản thảo ra lò hết rồi, H chân chính thì trong đầu đang rỗng tuếch. Công việc của tôi bận quá, trong người cũng lo nghĩ nhiều, bộ thanh thủy văn bên kia cũng đang lộn xộn, aiz, cảm thấy mình đã viết một mớ rác.Sẽ không 'hố' mọi người nữa, đã nghĩ kỹ cốt truyện về sau rồi (thật ra chưa nghĩ ra H).

Editor: thực sự là tui edit cảnh kéo co mãi khá buồn ngủ, không hiểu sao mọi người thích cái trò này như vậy.

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.