Nghi Lan không dám không tuân mệnh.
Tuy rằng chuyến đi này trưởng công chúa dự định là một tuần, nhưng đêm qua xảy ra chuyện lớn như vậy, hạ nhân bọn họ cũng lo lắng huống gì công chúa.
Nghi Lan vốn là thị nữ bên cạnh tiên hoàng, làm việc đã nhiều năm, thấy qua cũng không ít chuyện, nhưng lúc này bà cũng không khỏi trách cứ Hoàng Thượng.
Làm vậy giải quyết được phiền phức nhưng không phải cũng đẩy trưởng công chúa ra xa sao? edit by Lạc Rang
Nhưng người nọ lại là Hoàng Thượng! Lúc này, một câu trấn an trưởng công chúa bà cũng không thể......
Nghi Lan vừa đẩy cửa ra ngoài liền trông thấy Phượng Quan Hà tiến vào, vội vàng đưa mắt ra hiệu với hắn.
Phượng Quan Hà bước vào phòng với vẻ mặt bối rối.
Đồ ăn trên bàn không vơi đi là bao, nữ nhân trên giường bọc chăn bông cuộn thành một khối nhỏ.
Hắn cảm thấy không được khoẻ, nhưng vẫn cố nén không biểu lộ ra.
"Trưởng công chúa nếu đã dậy thì vì sao không dùng bữa?"
Hắn ngồi bên mép giường ôn nhu hỏi.
"Không phải việc của ngươi." Tần Nguyệt Oánh ôm bụng, lí nhí nói. edit by Lạc Rang
Lúc này nàng đang rất đau, vô tâm vô tình nhe răng trợn mắt với phò mã.
Nàng cũng không hiểu, cô cô Nghi Lan đã tính cho nàng năm ngày sau mới là ngày đại chùy*, vậy mà sao hôm nay đột nhiên lại tới?
(*Chú thích: ngày đèn đỏ)
Chẳng lẽ do gần đây nàng tiết nước quá nhiều nên cơ thể bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619671/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.