Hai tay Tần Nguyệt Oánh ôm ngực, cả người run rẩy.
Hắn đã biết...... Hắn vậy mà lại biết!
Có lẽ hắn vẫn luôn biết......
Tần Nguyệt Oánh không dám nghĩ nữa, không ngờ nàng lại mất mặt như vậy trước tên phò mã hạ tiện này?
Vì hai chân bị hắn tóm lấy không thể động đậy, thịt âm hộ non nớt mẫn cảm bị dương vật giả đè ép nên Tần Nguyệt Oánh chỉ có thể co rúm lại, cố gắng điều chỉnh vị trí.
"Ngươi...... ngươi buông bổn cung ra, việc hôm nay, bổn cung không so đo với ngươi."
Tần Nguyệt Oánh hạ mình trước Phượng Quan Hà, chỉ muốn hắn đi nhanh. edit by Lạc Rang
Phượng Quan Hà híp mắt nhìn bộ mặt tràn đầy xuân tình còn không tự biết của nàng, lửa giận trong lòng càng lớn hơn.
Đồ đĩ dâm tiện này, ngoài miệng nói lời vô tình nhưng lại luôn bày ra dáng vẻ câu dẫn nam nhân!
Đừng tưởng rằng hắn không biết tâm tư của nàng, nếu hắn thật sự viết giấy hòa li đưa cho nàng, không biết dâm phụ này sẽ cưỡi lên người nam nhân khác rồi dâm thành dạng gì!
Nàng dù nghĩ cũng đừng hòng!
"Xoẹt" một tiếng, sa phục trên người Tần Nguyệt Oánh bị nam nhân xé rách, thân thể trắng trẻo kiều nộn hoàn toàn phơi bày.
"Phượng Quan Hà, ngươi dám!"
Nàng thấp giọng mắng, chột dạ che ngực lại.
"Trưởng công chúa, đừng che nữa." Phượng Quan Hà nắm đôi chân ngọc của nàng lên, "Vú lớn như vậy, hai tay nhỏ che cũng không hết."
Hắn nhếch môi cười: "Nhưng đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619665/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.