Editor: Puck
Bị đè trên giường, trong đầu Phương Tịnh Vân hoàn toàn hỗn loạn, cô không tự chủ cuộn chặt người, cố gắng bảo vệ bụng mình, tiếng kêu hoảng sợ của người đàn ông vang lên, còn kèm theo tiếng nữ cao thét chói tai điên rồ.
Cô hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết mình được một thân thể cường tráng bao trùm kín mít.
Cô nhíu mày buồn bực hừ một tiếng, theo đó nghe thấy tiếng bước chân lộn xộn chạy lên lầu, tiếp sau là một loạt tiếng kêu hoảng hốt và hỗn loạn vang dội.
Đợi cô phục hồi lại tinh thần, thở phì phò cẩn thận mở to mắt, Tina đã bị tiên sinh tài xế và nhân viên quản lý vườn hoa kịp thời xông lên giữ chặt qua bên cạnh, trong miệng vẫn không ngừng chửi bậy.
“Con đĩ, tao muốn mày chết! Sao mày lại không chết? Mày đi chết đi! Lôi Quân chỉ có thể lấy một mình tao, anh ấy ai cũng không thể lấy! Tao muốn mày chết! A a -” Hai chân cô ta đá lại đạp, nhưng lần này người giữ cô ta đề phòng rồi, không hề để cô ta đơn giản giãy thoát.
Dì Lan xông lên cùng mọi người tái mặt, không khỏi kêu lên, “Tiên sinh! Lưng của ngài!”
Lưng của anh?!
Đầu nhỏ của Phương Tịnh Vân giống như bị đánh một cái, tất cả suy nghĩ trở về vị trí cũ trong phút chốc.
“Quân?!” Cô gọi anh, nâng người ngồi dậy từ trong ngực anh.
Vừa xem xét, khuôn mặt nhỏ nhắn của Phương Tịnh Vân trắng bệch như tờ giấy trong nháy mắt – con dao gấp kia không đâm trúng cô, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-su-diu-dang-cua-anh/181155/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.