“Mẹ đã check camera chưa?”
Câu nói của Hạ Tử Băng khiến Dương Thanh lạnh cả sống lưng. Khi đó hành động của cô ta là bộc phát, chưa có sự chuẩn bị kỹ càng nên mới sơ xuất như vậy.
“Không được, mình nhất định phải làm gì đó.” Nghĩ vậy, Dương Thanh viện cớ bản thân không được khỏe, cứ vậy mà đi lên lầu.
Nhìn theo bóng lưng của cô ta, Hạ Tử Băng liền nở một nụ cười nhàn nhạt: “Cuối cùng cô cũng biết sợ rồi ư?”
“Cô nói vậy là sao?” Bà Mạc thắc mắc.
Người đi rồi, Hạ Tử Băng quay sang đối đáp với mẹ chồng: “Mẹ tự mình kiểm tra đi!”
Kể từ sau những cái bạt tai vô lý ấy, thiện cảm của cô đối với mẹ hắn đã không còn. Thay vì cứ phải làm khổ nhau, việc giữ khoảng cách sẽ tốt hơn cho cả đôi bên.
Sau Dương Thanh, Hạ Tử Băng cũng rời khỏi phòng khách, đi lên lầu. Ngay lúc này đây, đôi lông mày của bà Mạc khẽ nhíu lại, sự tò mò trong lòng như những con sóng trồi lên không dứt.
“Nó nói vậy là sao?”
Tạm quên đi việc vừa mất cháu, bà Mạc đi tìm Mạc Đăng Sinh. Trước hết, bà ta muốn đòi lại công bằng cho Dương Thanh.
Nghe có tiếng gõ cửa, Mạc Đăng Sinh lớn giọng đáp: “Vào đi!”
Cánh cửa bật mở, gương mặt u ám của bà Mạc xuất hiện. Trông thấy mẹ, hắn nén một tiếng thở dài.
“Lại là chuyện đó đây mà.” Hắn lẩm bẩm, tỏ vẻ chán chường.
Ngồi xuống ở phía đối diện, bà ta hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480014/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.