“Lại tính không từ mà biệt à?”
Mặc kệ Mạc Đăng Sinh tỏ thái độ khó chịu, Hạ Tử Băng vẫn lạnh lùng kéo va ly đi ngang qua. Thấy vậy, hắn dang tay kéo cô lại rồi bế người đặt lên giường.
“Buông tôi ra!”
“Nếu em còn chống đối, đừng trách tôi tàn nhẫn.” Hắn lên tiếng đe dọa.
Hơn ai hết, Hạ Tử Băng hiểu rõ Mạc Đăng Sinh là người như thế nào. Hắn đã nói thì chắc chắn sẽ làm được, ngoại trừ việc hứa sẽ ly hôn với cô. Kết quả thì sao, dù giấy đã ký nhưng bản thân vẫn bị hắn giữ lại ngôi nhà này.
“Anh…”
Nhìn thấy vết thương trên má cô, hắn liền hiểu ra ai là người đứng sau. Tuy vậy, hắn không thể thay cô trả thù bởi đó là mẹ hắn, dù bà làm gì thì bản thân Mạc Đăng Sinh cũng không thể lớn tiếng trách phạt.
Không để cô nói hết câu, hắn nhẹ nhàng cúi đầu xuống hôn lên má cô, cảm giác vô cùng nhẹ nhàng và ấm áp. Hạ Tử Băng đang có thai, bản thân khó mà chống cự lại sức ép của hắn.
“Có đau không?”
“Hỏi thừa.”
Cô lạnh lùng trả lời, nghiêng đầu sang một bên, cố ý không nhìn vào mắt hắn. Cô mệt rồi, không đủ sức để hầu hạ bất kỳ ai nữa.
“Vậy để tôi giúp em.”
“Không cần.”
Cho tới lúc này, Hạ Tử Băng vẫn giữ thái độ cứng rắn với hắn. Vì biết mọi chuyện không thể kết thúc êm đẹp, bản thân cũng hạn chế để tình cảm phát triển thêm.
Nhìn người mình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480012/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.