“Tử Băng có thai rồi. Con muốn đón cô ấy về ở cùng.”
Lời nói vừa thoát ra khỏi miệng của Mạc Đăng Sinh đã khiến những người ở phía đối diện hoang mang, giương mắt nhìn nhau. Ai mà chẳng biết anh và Hạ Tử Băng đã ly hôn rồi, giờ lại đòi sống chung một nhà, nghĩ thế nào cũng thấy hoang đường.
“Đăng Sinh, con bị điên rồi à?”
Bà Mạc không kìm được mà lớn tiếng. Nếu chuyện này đồn ra ngoài, mặt mũi nhà họ Mạc biết để đâu. Huống gì ngay từ đầu bà đã không thích Hạ Tử Băng, giờ gặp lại há chẳng phải thành trò cười sao?
“Con đã suy nghĩ kĩ rồi. Nếu bố mẹ không đồng ý thì đám cưới này không cần tổ chức nữa.”
Ý anh đã quyết, không dễ gì lay chuyển được. So với việc phải cưới một người mình không yêu vì hai chữ “trách nhiệm”, yêu cầu này đã đơn giản lắm rồi.
Mạc Đăng Sinh không liếc nhìn Dương Thanh lấy một lần bởi vốn dĩ ý kiến của cô ta không quan trọng. Trong căn nhà này, Dương Thanh chỉ là một mảnh ghép thừa thãi mà mẹ hắn cố chấp muốn giữ lại mà thôi.
Dứt lời, Mạc Đăng Sinh đứng dậy, xoay người bỏ đi. Chưa chạm tới bậc cầu thang, thanh âm trầm thấp đã vang lên từ phía sau.
“Cứ quyết định vậy đi. Dù sao đó cũng là con cháu nhà họ Mạc, không thể không nhận. Tuy nhiên…”
Nói đến đây, ông giương mắt nhìn đứa con trai của mình, sau đó mới nói tiếp: “Ngày hai đứa tổ chức đám cưới, con bé không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480002/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.