Lâu ngày không gặp, Mạc Đăng Sinh như phát tiết vậy. Vừa trông thấy cô, anh lập tức lao tới rồi hôn ngấu nghiến. Có nằm mơ cô cũng không ngờ hai người lại đụng mặt nhau sớm như vậy.
“Đăng Sinh, anh… anh có thôi đi không?”
Nhiêu đó vẫn chưa thể lấp đầy nỗi nhớ, Mạc Đăng Sinh ấn mạnh tay, khống chế cô rồi tiếp tục hành động cuồng bạo của mình. Sau đó, suốt hai phút đồng hồ, Hạ Tử Băng dường như không thể phát ra chút âm thanh nào.
“Để xem em còn dám chạy trốn tôi nữa không?”
Mạc Đăng Sinh không giải thích được hành động của mình, chỉ biết là anh đang muốn làm cô. Đưa cô lên giường, giải tỏa dục vọng đang căng tràn trong lồng ngực chính là điều anh đang nghĩ tới.
Cố hết sức bình sinh, cuối cùng cô cũng đẩy được người đàn ông ra khỏi cơ thể mình. Đôi môi bị anh cắn tới chảy máu, cảm giác bỏng rát lập tức truyền đến.
Nhìn máu đang từ từ rỉ ra trên môi cô, Mạc Đăng Sinh có chút xót xa. Anh không nghĩ là mình lại làm mạnh như vậy, tới mức sắc mặt của Hạ Tử Băng trở nên tím tái. Anh muốn làm gì đó cho cô nhưng bàn tay vừa giơ lên liền thu lại, chỉ biết trơ mắt nhìn.
“Buông tha cho tôi đi! Xin anh đấy!”
Hạ Tử Băng giương mắt nhìn Mạc Đăng Sinh, khóe mắt ửng đỏ. Cứ dây dưa mãi như vậy không phải cách hay, chỉ khiến tim cô đau thêm mà thôi.
“Về bên tôi đi! Tôi nhất định sẽ bảo vệ cho em.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479992/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.