“Đăng Sinh!”
Nghe xong điện thoại từ trợ lý, Mạc Đăng Sinh vội vã bỏ đi, để lại Dương Thanh bơ vơ giữa chốn đông người. Nhìn người mình yêu đi tìm người phụ nữ khác, cơn giận trong lòng cô ta lại sôi lên sùng sục.
“Đăng Sinh, đợi em với!”
Dương Thanh vừa chạy theo vừa yếu ớt gọi. Rõ ràng là giọng cô đang lạc đi, cơ thể mệt mỏi vô cùng nhưng Mạc Đăng Sinh không hề để tâm. Anh cứ vậy mà leo lên xe rồi rời khỏi đó.
Đứng bên đường, Dương Thanh trừng mắt nhìn theo, thở hắt ra một hơi.
“Chắc chắn là nó chứ không phải ai khác. Hạ Tử Băng, tôi sẽ giết cô.”
Cho tới lúc này, nỗi oán hận của cô ta đối với Hạ Tử Băng vẫn còn đó. Nếu cô không xuất hiện, hôn lễ của hai người có lẽ đã được cử hành rồi. Dưới sự tác động của bà Mạc, Dương Thanh không tin Mạc Đăng Sinh không xiêu lòng.
Dương Thanh muốn đuổi theo Mạc Đăng Sinh. Cô ta vẫy tay đón một chiếc taxi, hấp tấp ngồi lên xe. Chưa kịp thắt đai an toàn, cô ta liền nói: “Đuổi theo chiếc xe màu trắng cho tôi! Nhanh lên!”
“Em muốn đi đâu?”
Giọng nói quen thuộc vang lên, Dương Thanh thấy lạnh cả sống lưng. Cô ta từ từ ngẩng mặt lên, gương mặt của chồng cũ xuất hiện. Trong một thoáng, người cô ta như tê dại đi, không còn chút cảm giác nào.
“Sao? Không muốn gặp tôi à?”
“Lâm Bá Thương!”
Không vội cho xe chạy, Lâm Bá Thương nhếch môi cười bí hiểm: “Lâu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479990/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.