“Là anh đây!”
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói vừa quen vừa lạ khiến Hạ Tử Băng bàng hoàng trong giây lát. Cô cứ nghĩ cả đời này sẽ không gặp lại anh nữa, ai ngờ số phận đưa đẩy, mối tình đầu của cô lại trở về ngay lúc này.
“Chung Chí Nguyên?”
“Em có nhất thiết phải gọi cả họ lẫn tên của anh ra không?” Chung Chí Nguyên vừa nói vừa cười, không giấu được niềm hạnh phúc khi sắp được gặp lại người con gái mình thương. Tiếc là anh không biết mình đã sớm bước ra khỏi cuộc đời của cô từ lâu rồi.
“Sao... sao bây giờ anh mới trở về?” Cô ngập ngừng hỏi, trong lòng đan xen nhiều cảm xúc khó tả. Đáng lẽ ra cô nên vui mới đúng nhưng chẳng hiểu sao Hạ Tử Băng lại thấy áy náy nhiều hơn.
“Chuyện dài lắm, gặp nhau rồi anh kể cho nghe.”
Chung Chí Nguyên vẫn vậy, giọng nói từ tốn, ấm áp khiến Hạ Tử Băng lúc nào cũng thấy yên tâm. Nhưng giờ đã khác xưa rồi, cô làm sao có thể quay lại được nữa.
“Em...”
“Anh nhớ em lắm. Thật sự, thật sự rất nhớ.”
“Vậy em nhắn địa chỉ đi. Em sẽ tới.”
Cuộc gọi vừa kết thúc, tin nhắn mới liền được gửi tới máy của Hạ Tử Băng. Lần này trở về thành phố A, cô hy sinh sẽ không xui xẻo tới mức gặp Mạc Đăng Sinh. Hai người vừa mới ly hôn, việc chạm mặt giữa đường phố cũng thật hy hữu.
Ăn mặc chỉnh tề, Hạ Tử Băng Khóa cửa rồi lại rồi đi gặp Chung Chí Nguyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479984/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.