“Sao? Có hài lòng không?”
Diệp Ngữ Yên vừa quan sát nét mặt của Mạc Đăng Sinh vừa hỏi. Vốn dĩ cô ta tới đây là để bảo thù, làm sao bỏ qua cơ hội này được.
Thử nghĩ mà xem, hôn lễ của Mạc Tổng đột nhiên biến thành trò cười trong mắt thiên hạ, còn gì thú vị hơn thế.
Trong lúc Mạc Đăng Sinh chăm chú xem mấy tấm ảnh kia, Hạ Tử Băng ở phía bên này đã đứng ngồi không yên. Có nghĩ thế nào cô cũng không đoán ra được bản thân bị chụp mấy tấm ảnh đó từ khi nào.
“Chắc chắn cô ta đã có sự chuẩn bị từ trước rồi.” Hạ Tử Băng nói với Mạc Đăng Sinh, thanh âm càng về sau càng yếu ớt. Rõ ràng là cô đang bất lực, không biết lấy gì để thanh minh cho mình.
Trái ngược với suy đoán của Diệp Ngữ Yên, Mạc Đăng Sinh ngẩng mặt lên, lấy điện thoại đút vào túi, cho người mời cô ta ra ngoài.
“Khoan đã! Tôi còn chưa nói xong mà.”
Mặc kệ Diệp Ngữ Yên không ngừng nói vọng vào, anh vẫn kiên quyết tiếp tục tiến hành lễ ăn hỏi, xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
“Đăng Sinh, tại sao anh…”
“Im lặng đi! Chúng ta tiếp tục thôi!”
Rất nhanh, Mạc Đăng Sinh vòng tay qua eo cô, nở một nụ cười gượng gạo rồi nói với tất cả mọi người: “Chỉ là chút kỉ niệm thời còn đi học thôi. Mọi người đừng để ý.”
Cứ như vậy, mọi thứ bình thường cho tới khi hôn lễ kết thúc.
Tối đến, Hạ Tử Băng ngồi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479968/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.