Hạ Tử Băng cứ nghĩ rằng Mạc Đăng Sinh thấy áy náy nên mới chủ động quay lại đưa cô về nhà. Ai mà ngờ được anh lại biến cô trở thành công cụ thể thỏa mãn nhu cầu của bản thân.
“Mạc Đăng Sinh, nếu anh dám lừa tôi, cuộc hôn nhân của chúng ta coi như chấm dứt.”
Trong phòng tắm, Hạ Tử Băng bị anh xối nước vào mặt cho tới khi tỉnh táo, điên cuồng gào thét: “Mạc Đăng Sinh, anh bị điên rồi à?”
Mạc Đăng Sinh không điên. Anh chỉ muốn gọi cô tỉnh dậy rồi xí xóa hết những chuyện đã xảy ra trong đêm nay. Dù sao việc ngủ với cô cũng không phải xuất phát từ chủ ý của anh. Tất cả là tại ly cà phê đó. Giờ nghĩ lại, Mạc Đăng Sinh hận không thể một dao giết chết cô thư ký mưu mô bên cạnh mình.
Nếu hôm nay chậm chân thêm một chút, e là anh đã bị người ta nắm lấy điểm yếu, chèn ép trong các cuộc thương thảo với đối tác.
Trên thương trường, Mạc Tổng là người sát phạt quả quyết, trong tình yêu, anh lại là kẻ khờ, mạnh miệng sỉ nhục đối phương nhưng lại tự mình ôm lấy khổ đau mà giày vò cơ thể. Do đó, khi gặp được Hạ Tử Băng, bao nhiêu dồn nén trong người mới được giải phóng.
“Thay đồ xong thì đi ra ngoài.”
Dứt lời, Mạc Đăng Sinh thả vòi hoa sen xuống nền gạch lạnh lẽo, ném cho cô một cái khăn rồi xoay người bỏ đi.
Một mình trong căn phòng ẩm ướt, Hạ Tử Băng vịn tay vào tường, dùng hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479953/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.