“Cô vẫn chưa dọn đồ ra khỏi nhà sao?”
“Em…” Hạ Tử Băng còn chưa nói hết câu, Diệp Ngữ Yên đã chen chân vào cuộc trò chuyện của hai vợ chồng họ:
“Không mang thai được mà còn ráng ở lại đây làm gì? Tử Băng, đã đến lúc cô phải nhường vị trí thiếu phu nhân nhà họ Dương cho tôi rồi.”
“Đừng có mơ! Tôi là vợ anh ấy, tình nhân như cô có quyền gì mà lên tiếng?”
“Tôi cho phép.” Dương Nhất Hàn mở miệng, bàn tay ôm lấy eo của Diệp Ngữ Yên một cách tự nhiên, ngang nhiên bảo vệ cô ta.
Họ công khai rồi. Công khai ngoại tình trước mặt cô.
Hạ Tử Băng và Dương Nhất Hàn kết hôn được một năm rồi mà vẫn chưa có con. Hắn từng bảo cô phải cố gắng sinh cho nhà họ Dương một đứa cháu, có như vậy cái ghế chủ tịch Dương Thị của anh mới vững chắc được. Quay đi ngoảnh lại, 365 ngày trôi qua rồi mà từ phía cô vẫn chưa có động tĩnh gì.
“Nhất Hàn, anh… thật sự muốn ly hôn sao?”
Ý hắn đã rõ, cô còn cố chấp bám lấy cuộc hôn nhân này làm gì. Suy cho cùng, thứ hắn muốn không phải là tình yêu, mà là địa vị. Muốn ở trên vị trí cao hơn, hắn bắt buộc phải hoàn thành di nguyện của ông nội. Ngày nào nhà họ Dương chưa có người nối nghiệp tương lai, ngày đó gia sản nhà họ Dương chưa thuộc về hắn.
“Cô không sinh con được thì để người khác sinh. Dù sao, tôi cũng chán cô rồi. Với lại…” Hắn quay sang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479921/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.