Ngươi nói Bách Lý Lương sao? ” Hạ Như Thanh chậm rãi uống trà thơm, “Hắn là bảo tiêu của Bổn cung”
“Cái gì! ” Kỳ Lạc Hi nổi giận nhìn Hạ Như Thanh, tay nắm chặt gắtgao, ánh mắt ăn thịt người làm cho người ta cảm giác nghĩ mà sợ.
Hạ Như Thanh nhìn bộ dạng ghen tuông của Kỳ Lạc Hi, âm thầm cười, nếu như nàng nói Bách Lý Lương là nam sủng của nàng, nam nhân này chẳngphải là muốn ồn ào ngất trời sao?
“Ngươi muốn bảo tiêu, trẫm có thể giúp ngươi an bài, không cần hắnchấp hành ” Kỳ Lạc Hi cơ hồ là rống lên, hắn chỉ vào Bách Lý Lương nói:“Trẫm mệnh lệnh cho ngươi bây giờ mau biến đi”
Quả nhiên, nam nhân ghen, phương diện chỉ số thông minh đều cũng có chút chướng ngại.
Muốn hắn biến mất? Bách Lý Lương sẽ biến mất sao?
Nào có đơn giản như vậy
Bách Lý Lương chẳng những không có khuất phục, ngược lại vượt qua thân hình cao lớn của Kỳ Lạc Hi, đem Hạ Như Thanh kéo tới.
“Chỉ có nàng mới có thể ra lệnh cho ta, mà ngươi không có tư cách “
Kỳ Lạc Hi nhìn thấy Bách Lý Lương kiêu ngạo như vậy, càng tức giận nâng chân.
Hắn kéo tay trái Hạ Như Thanh lại, muốn đem nàng đoạt lấy !
Mà Bách Lý Lương cũng lôi kéo cánh tay phải của Hạ Như Thanh, chếtkhông buông tay, âm thầm cùng Kỳ Lạc Hi so tài. Hai người này lôi kéomột lúc, chỉ chốc lát sau liền chọc giận Hạ Như Thanh.
Hai tay áo của nàng vung lên, khóe lóe nhờ vào lực, tránh thoát haingười này dây dưa, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-giuong-vua-bao-quan-thinh-an-cho-bon-cung/1605989/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.