Hạ Như Thanh liền cầm giầy ở dưới chân lên, ném tới, mà giầy, chínhlà dùng tốc độ mỗi giây đồng hồ 100 mét (ý là 100m/ 1 giây) chính xácném tới hướng tuấn nhan của Kỳ Lạc Hi, sau đó hắn liền thành đường vòngcung hình trái cầu bình thường, như vậy anh dũng mà té xuống. (như tráicầu đánh một vòng mà té xuống)
Hạ Như Thanh không kiên nhẫn vỗ tay một cái, khiêu đôi mi thanh túnói: ” Bạo quân chết tiệt, lại dám đối kháng cùng Bổn cung, ngại mạngquá dài sao?”
Hạ Như Thanh hướng thị vệ bên ngoài phất phất tay ý bảo, ” Hoàngthượng các ngươi vừa rồi ngẫu nhiên cảm thấy không khỏe, hiện tại đã téxỉu, các ngươi đem hắn khiêng đi a. . . . . .”
“Nhưng là, nương nương, muốn mang hoàng thượng đi đâu a?” Bọn thị vệkhông khỏi lau mồ hôi, tân hoàng hậu này thật đúng là dũng cảm.
“Các ngươi tự mình quyết định tốt lắm? Nơi nào cách tẩm cung hoàng đế xa nhất?” Hạ Như Thanh phất tay áo hỏi.
“Cái này, cái này. . . . . .” Thị vệ chàn chờ nửa ngày cũng không nói ra cái gì, có lẽ là bởi vì sợ hay là thật là không biết rõ ? Ai cũngkhông biết.
“Nói nhanh một chút, bằng không Bổn cung liền phạt ngươi làm tháigiám. . . . . .” Hạ Như Thanh nhắm con mắt bạc lại, âm thầm uy hiếp nói.
“Nô tài đáng chết, bây giờ nô tài nói, cách tẩm cung xa nhất phải kểlà lãnh cung.” Thị vệ không khỏi sợ hãi run lên , hắn run rẩy đối Hạ Như Thanh nói ra, không dám nhìn thẳng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-giuong-vua-bao-quan-thinh-an-cho-bon-cung/1605891/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.