Sau khi phục hồi lại tinh thần Dịch Văn Bách liền cảm thấy hối hận, đặc biệt là khi nhìn đến dương v*t giả đang nằm ở trên khăn trải giường, lập tức chán ghét quay đầu đi chỗ khác. Nhục huyệt tựa hồ còn lưu lại cảm giác bị dị vật xâm lấn, Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn che mặt lại, kìm nén lại xúc cảm muốn khóc.
Y đem căn dương v*t giả kia khóa lại trong ngăn tủ, sau đó có rất nhiều lần y phải đấu tranh tư tưởng để không lấy nó ra, chỉ cần nghĩ đến khoái cảm mất hồn mà nó mang đến, thân thể y liền trở nên nóng rực. Cuối cùng ý chí của y cũng không thể đánh bại được sự hư không của cơ thể, một tháng sau, y run rẩy mở khóa ngăn kéo, đem căn dương v*t giả kia lấy ra.
Hiện tại y còn tẩy rửa tràng đạo, thậm chí còn lấy lọ dầu bôi trơn mà Dịch Trần để lại để đưa vào bên trong hậu huyệt, rồi đem dương v*t giả nhét vào.
Cọ xát sinh ra khoái cảm làm y thoải mái muốn khóc, Dịch Văn Bách nỗ lực cắn môi, ngón tay đem kia căn dương v*t kia đẩy sâu thêm một chút, y ấn lung tung vào một cái nút, căn dương v*t kia liền kịch liệt chấn động, khoái cảm mãnh liệt làm y lập tức nức nở thành tiếng.
"Ưm... Thật thoải mái..."
Nhiệt độ bên ngoài lạnh muốn thấu xương, nhưng trong phòng không khí lại nóng bỏng đến lợi hại, trong màn đêm tối tăm truyền đến tiếng thở dốc dồn dập, cùng với những tiếng chấn động rất nhỏ, dương v*t màu đen đâm tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-ba-ba/884195/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.